Dịch giả: Nam_Ca_Đại_Đế
Biên: khang_a_ca
Khương Dịch Niên vừa trông bóng dáng quen thuộc kia thì trên mặt lập tức nổi lên vẻ khiếp sợ.
Trước đó, trong lúc chôn cất chư vị sư huynh đệ, hắn xác thực không có phát hiện thi thể của nhị sư huynh Đường Tu Nhai cùng đại sư huynh Tần Uyên.
Hắn thật không ngờ tới mình lại có thể trông thấy nhị sư huynh ở nơi này.
"Hắn làm sao lại có thể xuất hiện ở đây? Hắn làm thế nào trốn thoát khỏi họa diệt môn? Ngày đó đến tột cùng đã có chuyện gì xảy ra?"
Rất nhiều nỗi băn khoăn lại lần nữa xuất hiện trong đầu Khương Dịch Niên.
Vừa nghĩ tới Trì Giáo thảm án, hai mắt hắn liền ửng đỏ. Khương Dịch Niên lập tức mặc kệ Lạc Trần, hối hả chạy thẳng về phía Đường Tu Nhai.
Hắn muốn tìm Đường Tu Nhai hỏi cho rõ ràng, rốt cuộc đêm đó đã xảy ra chuyện gì!
Lúc Khương Dịch Niên phóng tới trước mặt Đường Tu Nhai thì Đường Tu Nhai cũng ngay lập tức phát hiện ra hắn.
Sau khi nhìn rõ mặt mũi của Khương Dịch Niên, sắc mặt của Đường Tu Nhai cũng lập tức biến đổi, dường như hắn cũng đồng dạng không nghĩ ra tại sao Khương Dịch Niên lại xuất hiện ở đây.
"Hừ, tiểu tử này ngày thường cùng Tần Uyên quan hệ tốt như vậy, Tần Uyên làm ra loại việc thiên lý bất dung như vậy, tên này còn có thể sống sót, không chừng là cùng Tần Uyên có quan hệ."
Đường Tu Nhai sắc mặt âm trầm, nghĩ tới sư phụ đã chết thảm, hắn liền nhịn không được nắm chặt quả đấm, trong mắt thoáng qua một chút lệ khí, sau đó hắn lập tức xoay người rời đi, không muốn cùng Khương Dịch Niên gặp mặt.
-Ngươi đứng lại đó cho ta!
Khương Dịch Niên thấy Đường Tu Nhai quay người rời đi thì vội vàng quát. Trong lòng hắn lúc này tràn ngập nghi hoặc.
"Tại sao tên này vừa nhìn thấy mình liền quay đầu chạy? Chẳng lẽ là bởi vì hắn đã làm chuyện gì xấu xa nên cảm thấy chột dạ hay sao?"
Đường Tu Nhai làm như không nghe thấy tiếng quát của Khương Dịch Niên, mà ngược lại còn bước nhanh hơn.
Khương Dịch Niên thấy thế thì cắn răng một cái, rồi vội vàng vận chuyển linh lực, sau đó hai chân đạp đất một cái, thân thể hắn lập tức tựa như linh hầu lao nhanh về phía trước.
Mũi chân của hắn đạp phía trên mấy cây đại thụ, sau đó hắn đã xuất hiện trước mặt Đường Tu Nhai.
-Đường Tu Nhai, ngươi chạy đi đâu?
Khương Dịch Niên nổi giận đùng đùng trừng mắt nhìn Đường Tu Nhai rồi quát lên.
- Ta chỉ không muốn trông thấy ngươi mà thôi.
Đường Tu Nhai hừ lạnh trả lời.
-Nói cho ta biết, ngày đó tại Trì Giáo đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?
Khương Dịch Niên hai mắt đỏ bừng, nghiến răng nghiến lợi chất vấn.
Đường Tu Nhai nghe vậy, trong mắt lướt qua một vệt hung quang. Hắn hung hăng liếc mắt nhìn Khương Dịch Niên, châm chọc:
-Việc này thì ngươi vẫn nên về hỏi đại sư huynh kính yêu của mình đi!
-Ngươi có ý gì?
Khương Dịch Niên cả giận hỏi.
-Có ý tứ gì? Trì Giáo diệt môn, là do tên hỗn đản Tần Uyên làm, chính hắn đã giết sư phụ!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!