Chương 4: (Vô Đề)

Tiểu hoàng đế đã chờ ở cửa.

Hắn mới sáu tuổi, đúng là độ tuổi ham ngủ, ngồi trên ghế, đầu gật gà gật gù.

Phúc Tử là thái giám thân cận của hắn, thấy ta đến, liền định đánh thức hắn.

Ta thấy hắn đáng yêu, liền ngồi xổm trước mặt hắn ngắm nhìn.

"Nương nương, người làm vậy là không hợp lễ nghi." Vân Vi không cho ta ngồi xổm.

Ta ngủ một giấc dậy, cảm thấy tinh thần sảng khoái, cơn đau hôm qua dường như chỉ là ảo giác, ngồi xổm một chút thì có sao?

Ta cũng đâu có ngồi xổm trên triều đường.

Ta mặc kệ nàng, tiếp tục ngồi xổm.

Một cục bột trắng trẻo mũm mĩm, thật sự khiến người ta yêu thương.

Nếu mẹ hắn không phải là Khương Dao, ta còn có thể thích hắn hơn một chút.

Hắn dường như cảm nhận được điều gì đó, mở mắt ra.

5

Hắn dùng đôi mắt đen láy nhìn ta, trong trẻo mà ngây thơ.

"Đi thôi! Đi lâm triều."

Ta đứng dậy, đưa tay nắm lấy tay hắn.

Đoàn tử chắc là ít khi được người khác dắt tay nên có vẻ không quen, bàn tay nhỏ bé cố sức rút về. Ta không buông tay, cuối cùng hắn không địch lại được ta, đành từ bỏ chống cự.

"Bệ hạ, hôm nay chúng ta đi bộ nhé?"

Ta đề nghị.

Có bị muộn không?

"Muộn thì đã sao? Chúng ta, người già kẻ trẻ, muộn một chút cũng là lẽ thường tình."

Vân Vi quay đầu đi, không muốn nhìn ta.

Phúc Tử rõ ràng là sốt ruột nhưng không dám lên tiếng.

"Nương nương không già, giống như trưởng tỷ của ta vậy."

Trưởng tỷ trong miệng Đoàn tử chính là Trưởng công chúa đương triều, năm nay mười sáu tuổi, sắp xuất giá được nửa năm.

"Ta không nói đến tuổi của ta, ta là Thái hậu! Thân phận này đủ già chưa?"

Đoàn tử gật đầu, coi như là đồng ý.

"Hôm qua con có gặp mẫu thân của con không? Người bệnh thế nào rồi?"

Ta vào cung tám ngày, phi tần lớn nhỏ trong cung ngày nào cũng đến vấn an, ngay cả người có thân phận cao quý như Diêu quý phi cũng mỗi ngày đều xụ mặt đến đi dạo một vòng.

Chỉ có mẫu thân của Hoàng đế là Khương tần, ta vẫn chưa gặp một lần nào.

"Mẫu phi đã đỡ nhiều rồi, chỉ là vẫn còn ho một chút thôi!" Nói đến mẫu thân của mình, Đoàn tử nhíu chặt đôi mày nhỏ, trông vô cùng lo lắng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!