Chương 75: (Vô Đề)

Trở lại nhà cây thấy Lục Sướng đang cầm dao nhỏ cắt tóc, lúc này mới phát hiện tóc hắn đã dài đến vai, không ngắn như khi vừa tới đây.

Tóc dài hay ngắn, y đều thích.

Chỉ là bộ dáng Lục Sướng sau khi cắt tóc ngắn thật có tinh thần, làm cho người ta nhìn không dời mắt.

Nhớ mỗi lần mình cùng Lục Sướng làm xong, hắn đều sẽ mềm nhũn nằm úp sấp trên da thú, tuy rằng thật mê người khiến y muốn một lần lại một lần xâm chiếm, nhưng y hình như càng thích bộ dáng hiện tại này.

Nghĩ vậy, Leo bất giác hóa thành hình người, ôm Lục Sướng từ phía sau, giam hắn vào trong ngực mình, không chịu buông tay.

Da ngứa rồi hả?

Bạn Lục rít ra mấy chữ trong hàm răng.

"Yên tâm, ta chỉ muốn ôm ngươi một cái." Đầu to vùi vào cổ Lục Sướng, cúi đầu khẽ hôn.

Lục Sướng rõ ràng không tin a! Leo này có tiền án, hoàn toàn không còn danh dự đáng bàn nữa.

Đang muốn giáo huấn, cái đầu sư tử dừng lại, y ghé vào bên tai Lục Sướng nói: "Từ giờ trở về sau, ta muốn ôm ngươi mãi, không muốn buông tay, không muốn để ngươi rời khỏi tầm mắt của ta. Bởi vì ta biết, trong tương lai chuyện thế này nhất định còn có thể xảy ra, không thể lần nào cũng may mắn.

Lúc đào tẩu ở trong rừng, ta đã nghĩ, nếu có thể còn sống gặp lạo ngươi, nhất định phải làm cả phần của quá khứ và tương lai bù lại, nếu không sẽ tiếc nuối.

"Ngón tay Lục Sướng khẽ run, xong rồi, không phải lại muốn làm chứ? Leo nói như vậy, hắn đúng là hoàn toàn không có cách nào phản kháng. Sư tử không hành động thêm, tiếp tục nói:"Nhưng vừa nãy ta hiểu ra, ở bên ngươi là tốt rồi, không cần lúc nào cũng làm."

Lục Sướng khẽ sợ, hắn quay đầu lại nhìn khuôn mặt thành thật của sư tử, biết y tuyệt đối đã hạ quyết tâm, nhưng rốt cuộc là cái gì làm cho sự tử trong đầu chỉ có từ ngữ nhạy cảm này nghĩ thông suốt?

Lúc này Leo lấy con dao trong tay hắn qua, ngón tay vói vào mái tóc đen của hắn, tùng chút từng chút giúp hắn cắt đi phần tóc dư thừa.

"Ta cảm thấy ngươi tóc ngắn một chút thì đẹp hơn, thoạt nhìn thật có tinh thần. Ta thích như vậy, không thích bộ dáng ngươi suy yếu."

Lệ nóng doanh tròng a!

Sớm biết mình cắt tóc có thể làm cho sư tử nghĩ thông, trước đây sao phải chịu nhiều tội như vậy. Lục Sướng ôm lưng đấm sàn, thất sách a thất sách!

Đừng, đừng cử động…

Nói muộn rồi, lưỡi dao sắc bén cắt qua ngón tay Leo, y cho dù đã khỏe mạnh cường tráng lại, nhưng vẫn là thân thể, làm sao so được với sắt thép, tất nhiên rất dễ đã cắt thành một vết thương không nhỏ, máu tươi trào ra.

Lục Sướng vội vàng lấy thảo dược giúp y cầm máu, xử lý miệng vết thương rồi ngẩng đầu nhìn Leo ngây ngô cười nhìn hắn.

"Nhìn cái gì vậy, cười rất ghê tởm."

Hắn rùng mình một cái.

Sư tử vẫn thật sự nhìn Lục Sướng đang kỳ quái, đột nhiên mở miệng nói: Ta nhớ ra rồi.

Cái gì?

"Ta lần đầu tiên thấy ngươi, ngươi mặc thứ kỳ kỳ quái quái, còn quỳ trên mặt đất, không biết đang nói cái gì. Ta ở phía sau ngươi nhìn rất lâu, đột nhiên ngươi đứng lên, nhìn trời vươn ngón tay này, biểu cảm thật đáng yêu."

Y hoài niệm.

"Hả? Ngươi khen ta đáng yêu ta sẽ không vui. Còn nữa ra là ngày đó ngươi một mực rình trộm ta a! Khốn kiếp ngươi!"

"Nhưng ta lại nghĩ, đó là lần đầu tiên ta nhìn diện mạo một giống cái. Trước đó đều chỉ ngửi mùi, biết nàng là giống cái mà thôi. Ngày đó ta đầu tiên đột nhiên ngửi mùi phi thường dày đặc, như thể tự dưng xuất hiện, ta chạy tới vừa nhìn, liền thấy một giống cái ở trên cây thân khắc cái gì đó.

Khi đó ta đã nghĩ, giống cái này có thể làm cho ta trưởng thành hay không? Không ngờ thật sự thành công!

"Đôi mắt to ngập nước nhìn Lục Sướng, một người lớn như vậy mà lại bày ra bộ dáng vô cùng đáng yêu! Cún póc từ chỗ nào tới a! Lục Sướng cười, nhưng vẫn mếu máo nói:"Đừng nói nữa, đó là nét bút hỏng lớn nhất trong cuộc đời chúng ta, nhắc tới là đáng sợ.Vì sao đáng sợ, ngươi xinh đẹp.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!