Chương 48: (Vô Đề)

Tuy rằng bộ lông cùng màu vàng, nhưng rõ ràng không giống Leo mà?

Thế phải gọi là gì đây? Khỉ lông vàng? Ta kháo, cỡ này có thể gọi là gorilla rồi! Tinh tinh? Tinh tinh chỗ nào có lông màu vàng? Tinh tinh lông vàng?

Người có thể trong tình huống này nghĩ mấy chuyện thiếu muối đó, cũng chỉ mình Lục Sướng.

Hắn trừng lớn mắt nhìn tinh tinh lông vàng ôm hắn ở trên cây, nếu người này vừa đấm ngực vừa ngửa mặt lên trời kêu mấy tiếng Ác ô ô ô ô, hắn có thể cân nhắc cái tên Tarzan luôn.

Ra khỏi bộ lạc ước chừng mới có hai ba ngày, ở thời điểm Rick ngay cả cái lông thú nhân đều không thấy, Rick vừa biến mất, lập tức gặp phải mấy sinh vật không giống trước đây, rốt cuộc là hắn quá kém hay Rick trốn quá kỹ? Đáng suy ngẫm.

Ngay khi Lục Sướng miên man suy nghĩ, tinh tinh lông vàng đã đưa hắn đến trước một hốc cây lớn, buông hắn tiến lên ngửi ngửi, hưng phấn hú tới hú lui.

Ờ, lại là một thú nhân.

Từ hoảng sợ khi mới gặp Leo, kinh hoàng khi gặp Rick, kinh hách khi bị dây leo tập kích, đến bây giờ bình tĩnh đối mặt với tinh tinh, Lục Sướng cảm thấy, mình đến đây tuyệt đối không vô ích, ít nhất lần này tố chất tâm lý đặc biệt tốt.

Tinh tinh nhảy nhảy một lát, thấy Lục Sướng chật vật, thân trên loã lồ, gãi gãi đầu, sau đó nhét hắn vào hốc cây, bên ngoài dùng lá cây che chắn, lúc này mới rời đi.

Nhìn xem, cái gì gọi là thận trọng này!

Trước khi đi còn giúp hắn ngụy trang. Dáng vẻ không giống như Rick, bỏ lại một câu là chạy biến, lúc ấy nếu đổi thành tinh tinh hắn sẽ bị bắt sao? Rick a, ngươi còn phải rèn luyện nhiều lắm!

Lục Sướng im lặng ngồi trong hốc cây, chờ tinh tinh trở về. Suy nghĩ nếu chỉ một mình vô cùng có khả năng sẽ bị tập kích, hắn quyết định rất tiểu nhân ôm lấy một cái đùi nào đó, chờ thảm cỏ thất lạc kia tìm được hắn. Bọn họ còn chưa tách ra bao lâu, thông qua mùi hẳn không khó tìm.

Nếu hiện tại chạy đi, biết đâu sai sót ngẫu nhiên lại bỏ lỡ, còn không bằng ở lại chờ tại chỗ.

Quan trọng nhất là, tinh tinh này không giống hai tên kia trực tiếp phóng lên. Lục Sướng từ lúc đi vào thế giới này, phàm là thú nhân thấy hắn cởi trần, mặc kệ trưởng thành, còn vị thành niên hay đã quá thời hạn đều phóng đến, chỉ có tinh tinh này, sau khi nhìn thân mình hắn một lát, thế mà xoay người đi chứ không phải đè lên, đủ để chứng minh đứa nhỏ này tương đối an toàn.

Huống gì chỉ có một người, có thể mới vị thành niên, lực sát thương khá thấp.

Nghĩ thế nào cũng cảm thấy hiện tại nên án binh bất động, lấy bất biến ứng vạn biến. Lục Sướng mở bao ra, kiểm kê vũ khí. Ống chích đã dùng, gai của Hilda hắn góp nhặt hơn mười cái, vừa rồi chỉ dùng một cái. Còn thừa mấy cái bên trong có thuốc tê, hiệu quả khá tốt, lần sau chủ yếu dùng chúng.

Đang kiểm kê, nghe thấy bên ngoài có tiếng lá cây, hắn vội vàng cột bao đeo lại lên lưng, gắt gao nhìn chằm chằm cửa hốc cây.

Ánh sáng chiếu vào, là tinh tinh.

Nó lôi Lục Sướng ra, kéo đến trước người, lấy ra một mảnh lá chuối tây thật to, định quấn lên thân Lục Sướng, nhưng cố vài lần đều thất bại.

Thật sự không giống a!

Trước kia toàn gặp phường cởi quần áo, nào có ai giúp hắn mặc quần áo! Tinh tinh này kỳ thật là giống cái hả? Bất quá giống cái có bản lĩnh một cước đá bay một thú nhân giống đực sao? Lục Sướng khó hiểu.

Ta tự làm.

Thấy tinh tinh cuống đến độ giậm chân, Lục Sướng vội vàng cướp lấy lá chuối tây, tùy tiện quấn ở trên người, miễn cho tinh tinh cuống chết.

Mặc quần áo rồi, tinh tinh kéo hắn đến trước một cái bồn đá, bên trong đầy nước, nó làm động tác bỏ tay vào trong nước, sau đó lấy ra lau lau mặt.

Còn mang nước rửa mặt nữa!

Lục Sướng kinh ngạc! Đây kỳ thật là một con tinh tinh xuyên qua tới hả? Là một con tinh tinh được chủ nhân huấn luyện rất khá chăng? Nhưng là ai mà rảnh rỗi đi nuôi một con Gorilla thế này!

Kinh ngạc thì kinh ngạc, hắn vẫn thuận theo rửa sạch mặt. Qua một phen bị gây sức ép, trên mặt hắn lem lem luốc luốc, còn có một chút vết máu, giống như vẽ mặt kinh kịch ấy, diễn vai quỷ không cần hoá trang, thật sự có chút dọa người.

Thuận tiện cởi lá chuối tây, rửa thân trên một chút. Hắn thậm chí còn muốn kỳ cọ chân cẳng nữa, bất quá nghĩ thế giới khổ bức này không có quần lót, hắn vẫn mặc quần bên ngoài, cỡi ra lỡ đâu bị cảm, hắn nên nhịn đi.

Thấy hắn rửa xong, tinh tinh bưng bồn lên đổ nước đi, lại lấy đến vài miếng lá cây, đưa tới trước mắt Lục Sướng.

Lục Sướng thấy nó đặt lá cây ở trong miệng nhai nhai, cũng học theo. Vừa vào miệng liền ngửi được mùi bạc hà thơm ngát, lá cây này là bạc hà! Nói cách khác, hiện tại hắn đang đánh răng? Rửa mặt đánh răng… Vẻ mặt Lục Sướng nhìn tinh tinh càng ngày càng quỷ dị.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!