Chương 12: (Vô Đề)

Ước chừng nửa giờ trước, Lục Sướng cảm thấy mình giống như đang ở trong thiên đường, vui vẻ cùng Leo đi về hướng giống cái tụ cư. Nhưng hiện tại, tình hình trước mắt kéo hắn rớt về với sự thật, bất quá lực kéo hình như hơi lớn, trực tiếp kéo hắn xuống địa ngục luôn.

Lục Sướng nghĩ, thiên đường cùng địa ngục hẳn là hàng xóm ha, nếu không làm sao hai bên lại chuyển hoán nhanh như vậy?

Sự tình là thế này, ngay sau khi Leo vừa mới nói mấy tiếng Chúng ta sắp đến… không đến một giây đồng hồ, trong bụi cỏ liền bay vụt ra một bóng người cao lớn.

Bóng người kia lao ra, đu ở trên người Leo, đôi chân dài mạnh mẽ hữu lực cuốn lấy phần đùi màu đồng cổ của sư tử, bộ ngực vô cùng ảy nở dán trên khuôn ngực kiên cố của Leo, miệng thì thăm dò tìm hiểu, khẽ liếm trên cổ Leo.

"Một năm không gặp, ngươi thế mà đã trưởng thành! Lần này ta cần phải hảo hảo nếm thử hương vị của ngươi." Giọng nói từ tính thả hơi khàn khàn từ trong miệng bóng người kia truyền ra.

Đừng! Leo vội vàng đẩy người kia ra, chạy đến bên người Lục Sướng lo lắng nói:

"Cái đó… Kỳ thật không phải như ngươi thấy đâu, chúng ta kỳ thật không có quan hệ gì!"

Y đau khổ nhớ rõ mới trước đây có một giống đực thú nhân đã có bạn lữ cùng giống cái độc thân nảy sinh quan hệ, bạn lữ của giống đực kia không nói hai lời, vung móng vuốt bén nhọn, dưới ánh mặt trời đầu ngón tay lòe lòe tỏa sáng, sau đó giống đực kia đến già liền trống rỗng như vậy.

Lục Sướng ôn nhu như vậy, hẳn là sẽ không làm thế, nhưng Leo sợ bị hắn hiểu nhầm. Vốn tâm Lục Sướng đã không ở trên người y, lúc này lại thấy một màn y hoa tâm…

Leo xoa xoa mồ hôi trên trán, tỏ vẻ áp lực rất lớn.

Bóng người kia bị Leo tát một cái bay ra tận một dặm ngoại, phẫn nộ đứng dậy, phát ra một tiếng rống giận rung trời: Grào ————

Đến giờ, Lục Sướng mới nhìn rõ bộ dáng chân chính của bóng người ấy. Nàng ăn mặc thật mát mẻ, trừ bỏ bên hông quấn một lớp da thú hoa văn da báo tràn ngập dã tính, trên người không còn quần áo gì, khiến dáng người hoàn mỹ của nàng tận tình hiện ra ở trước mặt Lục Sướng.

Lục Sướng yên lặng nhìn đôi chân nàng thon dài mà tỉ lệ cân xứng, khuôn ngực đầy đặn căng tròn, ngạo nghễ đứng thẳng, trong lòng lại chảy xuống một giọt lệ máu.

Hết thảy đều thật hoàn mỹ, đây là dáng người tỉ lệ hoàng kim cỡ nào a! Nhưng mà các vị đang quan sát xin chú ý, lúc này Lục Sướng dùng từ tỉ lệ đó nha, nói cách khác, tỉ lệ thì hoàn mỹ, nhưng thể tích cũng không thể bỏ qua!

Người này vừa đứng lên, ước chừng cao gần hai thước, Lục Sướng thân là nam giới, mới chỉ đến trước ngực người này, là nhỏ xinh cỡ nào a!

Ở trước mặt Leo, Lục Sướng còn có thể thôi miên mình, đó là một giống đực thân hình cao lớn, còn là sư tử, y có bự cũng không sao, nhưng đối mặt với giống cái cực có lực áp bách này, Lục Sướng có muốn lừa mình cũng không còn cách nào tìm được cớ!

Giống cái bưu hãn như thế, phỏng chừng có thể coi hắn thành con gà con một cái tát là đập chết.

Lục Sướng cứng ngắc nâng tay lên lau lau mồ hôi tinh mịn trên trán, tỏ vẻ áp lực rất lớn.

Theo tiếng giống cái thú nhân gầm lên giận dữ, chung quanh không ngừng truyền đến tiếng thình thịch, giống như khủng long nguyên thủy đang chạy trốn vậy.

Chỉ chốc lát sau, mười mấy người cao to như giống cái kia, vóc dáng tương tự, màu da tương tự —— toàn bộ đều là mỹ nữ dáng người cao đầy đặn, màu da ngăm đen khỏe mạnh cực phẩm chạy như điên đến!

Mười mấy mỹ nữ giận dữ hét lên, đối với Leo hung dữ nói:

"Leo! Ngươi thế mà dám đánh giống cái!"

Một loạt tiếng rống giận tạo ra luồng gió lạnh thấu xương, thổi bay tóc Lục Sướng. Vì thế mái tóc ngắn nhỏ vụn của Lục Sướng dưới nguồn lực mãnh liệt, hỗn độn trong gió.

Mà Leo đối mặt với nhóm Mỹ nữ, nhìn nhìn Lục Sướng vẫn mặt cứng ngắc, mái tóc dài màu vàng bị luồng khí do rống giận tạo ra thổi tới, cũng hỗn độn trong gió.

Lục Sướng và Leo đồng loạt xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán, tỏ vẻ áp lực thật lớn.

Thú nhân quấn da báo quanh thắt lưng ban đầu kia vẻ mặt khó chịu đi đến trước mặt Leo:

"Leo! Ngươi thế mà dám ra tay với giống cái nhỏ xinh chúng ta như vậy! Ngươi không được coi là giống đực nữa!"

Lúc nàng nói lời này, đang đứng trước người Lục Sướng, ngọn núi đôi cỡ cúp E liền không chút khách khí thân mật tiếp xúc cùng khuôn mặt trắng nõn của Lục Sướng, khuôn mặt nhỏ nhắn đáng thương bị ghim ở trước ngực nàng, hô hấp có chút khó khăn.

Về phần là nam tính bình thường hẳn nên có như máu mũi ha, cứng lên ha, vân vân và mây mây ha, phỏng chừng cũng chẳng có một nam nhân bình thường nào lại có cảm giác đối với một nữ bạo long nguyên thủy.

Nếu không có gì bất ngờ, Lục Sướng vô cùng có khả năng trở thành nam nhân duy nhất trong lịch sử nhân loại chết vì nghẹt thở giữa đôi gò đồng bảo của nữ giới.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!