Chương 9: Đặc Quyền Của Vũ Giả

Đánh giá: 9 / 1 lượt

- Nghiêm La nói đúng đó!

Giang Niên nhìn La Phong, nói vẻ chân thành:

- La Phong, tốc độ tiến bộ của ngươi rất nhanh, trong Cực Hạn Vũ Quán khu Nghi An chúng ta, ngươi hẳn được xem như người tiến bộ nhanh nhất bây giờ! 16 tuổi vào Cực Hạn Vũ Quán, hiện bây giờ 18 tuổi, yêu cầu tố chất thân thể đã đạt tới cảnh giới vũ giả.

Nếu ngươi theo đại học, tinh lực lãng phí tại vào học đại học, lãng phí bốn năm thời gian, đó quả là phung phí của trời!

- Ngươi phải biết rằng, 16 tuổi tới 30 tuổi, là thời gian tiến bộ nhanh nhất. Tuổi càng lớn, tiến bộ càng khó.

Giang Niên nói rất nghiêm trang.

Bốn năm đại học, thật ra là bốn năm mà vũ giả tu luyện dễ dàng nhất nhanh nhất.

Lãng phí bốn năm học văn hóa, dưới con mắt vũ giả, thật ra là tội quá lớn.

- Ách…

La Phong hơi không hiểu.

Trời, xem ra mình thi rớt đại học cũng không phải là chuyện gì xấu.

- La Phong, chờ ngươi chính thức trở thành vũ giả, gia nhập vào Cực Hạn Vũ Quán nhé?

Giang Niên cười nói:

- Chỉ cần ngươi trở thành vũ giả của Cực Hạn Vũ Quán ta, Cực Hạn Vũ Quán sẽ an bài một biệt thự độc lập tốt nhất phân phối cho ngươi. Đương nhiên, biệt thự độc lập này không cho phép ngươi bán.

Hơn nữa mỗi tháng còn có lương cơ bản là hai vạn đồng Trung Quốc.

"Biệt thự độc lập? Hai vạn lương cơ bản?" La Phong hít mạnh một hơi.

Hai vạn khối không có gì nhiều, nhưng biệt thự độc lập thì quá xa xỉ.

Bây giờ cả Hoa Hạ quốc, tổng cộng mới có sáu căn cứ lơn của nhân loại. Cũng chính là sáu thành phố lớn. Đất đai trân quý cực độ. Biệt thự độc lập phải nộp thuế xa xỉ rất cao.

Bây giờ phòng bán bình thường cũng phải mấy vạn tới mười mấy vạn đồng / m2 nên tuyệt đại đa số dân chúng bình thường đều sống trong phòng thuê rẻ tiền.

Bình thường nhà bán đắt như thế, loại biệt thự khu, biệt thự liên kế, những khu nhà cấp cao cho nhà siêu giàu, một mét vuông cũng phải vài chục vạn đồng Trung Quốc.

Còn biệt thự độc lập, thời đại bây giờ, các quốc gia đều hạn chế. Không phải có tiền là có thể tới đó ở. Có tiền, có quyền, có địa vị đặc thù, mới có thể vào đó ở. Hơn nữa còn phải nộp một khoản thuế xa xỉ.

Bình thường giá biệt thự độc lập, một mét vuông khẳng định phải hơn trăm vạn.

"Một biệt thự độc lập, cho dù nhỏ một chút, cũng phải ba trăm mét vuông, cũng có giá hai ba ức rồi." La Phong cảm thấy khó thở.

"Mặc dù không cho phép bán, nhưng người trong gia đình ta tới ở trong biệt thự độc lập, thì quả là không thẹn sống trên đời."

Hai ba ức, đó là khái niệm gì?

Cha Trương Hạo Bạch, một phú hào, toàn bộ bản thân và gia đình e rằng cũng không mua được một biệt thự độc lập.

- La Phong.

Phúc lợi của Cực Hạn Vũ Quán không chênh lệch nhiều so với gia nhập vào những ngành đặc thù quốc gia.

Giang Niên cười nói:

- Vũ giả quốc gia, nắm chắc có được phúc lợi, có cuộc sống đặc quyền, cũng có nhiều

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!