Trong căn phòng tối tăm từng cơn gió lạnh liên tiếp ùa vào làm cho người ta phải run rẩy vì lạnh.
- Đây là phòng thẩm vấn sao?
- La Phong tò mò, nhìn quanh căn phòng.
- Nhốt một mình ta vào trong căn phòng tối tăm, lạnh lẽo như thế này, định dùng chiến thuật tâm lý hay sao?
Thực ra thẩm vấn còn chưa bắt đầu, La Phong đã thắng rồi! Vượt qua kiểm tra sát hạch chuẩn Vũ Giả, La Phong không còn sợ dính líu đến cảnh sát nữa.
Ở ngoài phòng thẩm vấn, vài viên cảnh sát đang nhìn camera giám thị trong phòng thẩm vấn. Một nữ cảnh sát trẻ nghi hoặc nói:
- Xếp!
Sao tên đó vẫn thoải mái thế? Người bình thường mà vào phòng thẩm vấn, ở trong đó nửa giờ là đã không giữ được bình tĩnh nữa rồi.
- Đừng coi thường hắn.
Hồ sơ thân phận công dân hiển thị, hắn là một học viên cao cấp của Vũ Quán! Hơn nữa, một mình hắn từng đả thương bốn học viên cao cấp của Vũ Quán.
Cảnh sát trung niên trọc đầu cười nói.
- Một đả thương bốn? Sao lợi hại thế? Không phải là Chuẩn Vũ Giả đó chứ? Nếu là Chuẩn Vũ Giả thì rắc rối đấy.
- Một nam cảnh sát trẻ tuổi mở miệng nói.
- Hắn không phải là Chuẩn Vũ Giả.
Hồ sơ công dân đã ghi rất rõ ràng.
Cảnh sát trung niên trọc đầu nói:
- Đi! Tiêu Dương! Theo ta vào thẩm vấn hắn.
- Dạ, xếp.
…
Lúc này, La Phong đã ở trong phòng thẩm vấn được khoảng nửa giờ.
- Các ngươi tới rồi à?
La Phong mỉm cười nhìn hai viên cảnh sát đi vào. Tên cảnh sát trung niên trọc đầu nghe thấy mà giật mình. Hắn không ngờ gã thanh niên vẫn bình tĩnh ngoài dự liệu.
Sau đó, hai viên cảnh sát cùng ngồi trước bàn thẩm vấn. Viên cảnh sát trung niên trọc đầu mỉm cười nói:
- Xin lỗi! Chúng ta còn phải thẩm vấn vài người khác, nên không thể đến ngay được.
- Không sao đâu.
La Phong hỏi:
- Ba công nhân công ty trang trí bây giờ ở đâu?
- Chúng ta đã cho họ về nhà rồi.
- Viên cảnh sát trung niên trọc đầu trả lời không hề có chút hách dịch.
La Phong gật gật đầu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!