Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
- Thái Cực phù ấn bị phá rồi, đại sự bất diệu!
Lão Tử trong lòng đại chấn, hắn lo lắng nhất là Lý Dương ở cùng chỗ với Khương Tuyết, một khi Lý Dương nhân đó cảm ngộ đại viên mãn thì thật đen đủi, bất quá Lý Dương cũng không thể vừa gặp Khươg Tuyết liền cảm ngộ đại viên mãn, chỉ là nói hiện tại cảm ngộ đại viên mãn nhẹ nhàng hơn nhiều mà thôi.
"Cộng Công đó còn đang vây khốn Nguyên Thủy sư đệ."
Lão Tử một bên cùng Xi Vưu đại chiến, một bên lo lắng trong lòng.
Hắn lo lắng, Nguyên Thủy Thiên Tôn sao có thể không lo lắng, nhưng bị Cộng Công điên cuồng trói buộc như vậy, hắn cũng không có biện pháp gì cả.
- Xi Vưu, xem chiêu!
Lão Tử đột nhiên thanh quang tụ tập vào quải trượng, mạnh mẽ đánh tới Xi Vưu, nơi quải trượng đi qua, không gian vỡ vụn.
Xi Vưu đại kinh:
"Lý Nhĩ một chút đã phát điên rồi?" Lão Tử không ngờ dùng bổn mệnh năng lượng tới công kích hắn.
Bất quá Xi Vưu cũng không sợ, thanh quang bao lấy quyền đầu, một quyền đấm tới.
Lúc này, một đạo quang mang đột nhiên từ trong cơ thể Lão Tử bay ra, trực tiếp bay thẳng lên Tiên giới, Xi Vưu lúc này mới chú ý, nhất thời đại nộ nói:
- Lý Nhĩ, ngươi quả nhiên gian hiểm.
Lão Tử cười lạnh mấy tiếng, căn bản không đáp lời. Đạo thanh quang chính là Tam Bảo Ngọc Như Ý, Tam bảo ngọc như ý hóa thành một đạo thanh quang, trong lúc Xi Vưu nói, Tam Bảo Ngọc Như Ý đó đã đánh tới Cộng Công.
Thủy lưu cuồn cuộn, hoàn toàn trói lấy thân hình Nguyên Thủy.
- Ha ha, Nguyên Thủy, ngươi nghĩ rằng ngươi rất lợi hại sao?
Cộng Công cười lớn, trường thương trong tay ảo hóa vô số thương ảnh đâm tới Nguyên Thủy, Nguyên Thủy vội vàng dùng Bàn Cổ phiên đón đỡ, nhất thời rất chật vật, tiến lùi đã không còn nhanh như bình thường, thủy chi bổn nguyên này quả thực quá phiền toái.
- Cộng Công, tên man nhân nhà ngươi!
Nguyên Thủy nộ hỏa trùng thiên, cả khuôn mặt đỏ rực lên.
Thái Cực phù ấn bị phá khiến Nguyên Thủy càng lúc càng phẫn nộ, hắn muốn đi đối phó Lý Dương, nhưng lại bị Cộng Công không ngừng ngăn cản, hắn muốn trốn cũng không trốn được, hắn làm sao không phẫn nộ?
- A a… Tức chết ta thôi!
Nguyên Thủy điên cuồng vung Bản Cổ phiên, cương phong cường mãnh khiến thủy lưu chung quanh nhất thời đứt ra, đáng tiếc rút đao chém xuống nước nước càng chảy mạnh, thủy lưu giây lát lại tiếp tục hình thành một chỉnh thể, hắn có điên cuồng nữa cũng vô dụng.
- Nguyên Thủy, tên hỗn dản nhà ngươi, ngươi nghĩ rằng ngươi rất phi thường sao? Ngươi nghĩ rằng ngươi vượt hơn người khác, mạnh hơn Cộng Công ta sao?
Luôn luôn gọi ta là man nhân, được, ta cho ngươi thấy sự lợi hại của tên man nhân ta, ta bảo, đừng nói trong nhất thời, kể cả mười năm trăm năm, ngươi cũng đừng mong chạy thoát!
Cộng Công cuồng nộ nói.
Thủy lưu nhất thời càng thêm nhanh chóng, lực tói buộc cũng mạnh hơn không ít, đây chính là sự lợi hại của Hỗn độn thủy linh.
Nguyên Thủy trong lòng có sốt ruột có tức giận cũng không có biện pháp gì, đột nhiên…
Một đạo thanh quang phảng phất như thiểm điện, vô thanh vô tức đột nhiên xuất hiện phía trên đầu Cộng Công, Phanh! một tiếng, đập lên thiên linh cái của Cộng Công. Đầu óc Cộng Công nhất thời choáng váng một trận.
- Cơ hội tốt!
Nguyên Thủy ánh mắt phát sáng, vội vàng khua Bàn Cổ phiên, chém đứt thủy lưu cực tốc bay đi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!