Translator: Nguyetmai
Có vẻ hơi xấu hổ, Chung Minh quả thật vẫn không nghĩ ra nên chứng minh mình là tác giả của bản nhạc này như thế nào.
Đột nhiên, anh nhìn thấy một đồ vật nhỏ vương bụi đã lâu trên giá sách, hai mắt liền tỏa sáng.
Cái này được đấy!
Đó là một cái máy tính, hơn nữa còn là loại có tiếng động.
Thực ra ở thế giới này, máy tính là thứ đã bị đào thải từ lâu, nhưng vẫn có người dùng thứ này trong thời gian khủng hoảng máy móc công nghệ cao nổ ra.
Trong cuộc chiến tranh công nghệ, rất nhiều sản phẩm điện tử kết nối mạng đều bị trí tuệ nhân tạo chiếm cứ, nhân loại như thể bị đẩy lùi về thời kỳ dùng động cơ đốt trong, những thứ cổ lỗ như máy tính cũng được sản xuất khá nhiều.
Bây giờ trên mạng vẫn có thể mua được máy tính, chỉ có điều về căn bản đã không còn ai dùng, bởi vì trên đồng hồ đã có tính năng của máy tính rồi.
Cái máy tính này khi còn bé Chung Minh đã từng dùng rồi, vì không nỡ bỏ, nên vẫn cất giữ, nó đã nằm bám bụi trên giá sách từ rất lâu.
Chung Minh lấy máy tính xuống, dùng khăn giấy lau bỏ đám bụi phía trên, tùy tiện ấn thử.
Vẫn có thể dùng được!
Những cái máy tính này được sản xuất trong thời kỳ chiến tranh, nên pin của nó có thể sử dụng mấy chục năm liền, cực kì lâu bền.
Chung Minh ấn vào các con số khác nhau, máy tính cũng phát ra những âm thanh khác nhau. Đây là tính năng mà rất nhiều máy tính đều có. Hơn nữa đây là một cái máy tính khoa học, không chỉ có nút ấn chữ số, còn có rất nhiều nút chức năng khác, sau khi ấn vào thì âm thanh phát ra từ mỗi nút cũng khác nhau.
Đúng vậy, Chung Minh muốn dùng thứ này để chơi một bản Pacific Rim, đương nhiên có thể khi chơi sẽ không thể tạo ra cảm giác như phiên bản kia, hơn nữa chiếc máy chỉ có thể đánh những giai điệu đơn giản, nhưng những người từng nghe chắc chắn có thể cảm nhận được đây chính là thứ mà họ đã nghe.
Chung Minh mở tính năng ghi hình trong đồng hồ ra, sau đó bắt đầu chơi.
Thử xong ba lần, hiệu quả ghi được không ổn lắm, nghe rất ngang!
Quả âm nhạc đã tăng thêm trình độ âm nhạc cho Chung Minh, tặng anh kỹ năng đánh bàn phím gấp, nhưng lại không cho kỹ năng sử dụng máy tính!
Máy tính có rất nhiều khác biệt so với bàn phím gấp, vị trí các phím bấm hoàn toàn khác nhau, cũng may trong đầu Chung Minh quả thật có kiến thức, sau mười mấy lần thử, cuối cùng cũng đánh được một đoạn ngắn, không chỉ là đoạn nhạc phổ cơ bản mà người đặt câu hỏi viết, mà nhiều hơn chỗ đó một chút.
Tuy nói bản Pacific Rim dùng máy tính để đánh hoàn toàn không mang lại cảm giác khí thế hào hùng kia, nghe có vẻ khá buồn cười, nhưng vẫn đủ để xác định được đây chính là bản nhạc kia.
Chung Minh cũng muốn nhanh chóng chứng minh thân phận của mình, bản nhạc này cần đăng lên càng sớm càng tốt, đỡ cho lâu ngày lắm chuyện thị phi, nhỡ đâu có người nào nghe được đoạn giai điệu đó xong, có cảm hứng rồi sao chép lại thì sao?
Chung Minh đăng đoạn video này lên Hỏi đáp chân thật, nhìn đồng hồ một cái, cũng đã gần một giờ sáng.
Trong khoảng thời gian này người vào xem câu hỏi chắc cũng không nhiều, cứ đi ngủ trước đã, dù sao ngày mai còn phải dậy sớm đi làm.....
Ngày hôm sau, Chung Minh vẫn thức dậy theo thường lệ, ăn sáng xong, sau đó đến công ty.
Trên đường, Chung Minh mở Hỏi đáp chân thật ra, thoắt cái đã nhảy ra một loạt tin thông báo!
Số lượt like là 999+, bình luận cũng có hơn một trăm cái!
Ấn vào phần trả lời, bên trong đều là bình luận tỏ vẻ khiếp sợ của cư dân mạng!
"Trời ơi, thật sự đánh ra được!"
"Đúng là bản nhạc này rồi, nhưng tại sao cao thủ lại dùng máy tính để đánh?"
"Cao thủ đang tỏ vẻ đáng thương hay là đang khoe khoang kỹ năng đấy? Không dùng bàn phím giả lập mà xài máy tính? Phong cách vintage à!"
"Không phải đã nói rồi sao, bây giờ trong tay cao thủ không có bàn phím gấp kìa!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!