Translator: Nguyetmai
Tính năng chiến trường Tinh Hải quan trọng vậy sao?
Tôn Hồng Thịnh luống cuống, nếu độ ưu tiên của tính năng này cao nhất, anh ta không ưu tiên làm thì thật sự có vấn đề.
Nghĩ lại thì, lúc đó hình như Chung Minh cũng nói đây là tính năng quan trọng nhất, nhưng anh ta lại cho rằng thực tập sinh này đang thêu dệt nên vốn không để ý.
Sao có thể để thực tập sinh phụ trách tính năng quan trọng nhất chứ?
Mấu chốt là trong file tài liệu Châu Chấn đưa cho anh ta, tính năng này xếp tít phía sau!
Tôn Hồng Thịnh vội vàng nói:
"Việc này không thể trách tôi, trong yêu cầu tài nguyên mỹ thuật mà thiết kế giao qua, yêu cầu về chiến trường Tinh Hải xếp tít phía sau."
Châu Chấn cũng lập tức giải thích:
"Không phải đâu anh à, anh không thể nhìn cái trình tự đó, tôi đã đánh dấu rõ tính năng cần ưu tiên, anh phải xem note ưu tiên ấy!"
Chuyện tới nước này, trách nhiệm vẫn không đổ được lên đầu Chung Minh, chỉ có hai quản lí lý cố đổ trách nhiệm cho nhau.
Họ phản ứng dễ đoán như vậy là vì đều bất ngờ trước việc Chung Minh có thể dễ dàng phủi sạch sẽ trách nhiệm, đồng thời không ngờ quản lý Lưu lại giận dữ đến thế!
Theo lí lý mà nói, tài nguyên mỹ thuật chưa làm xong, người của tổ mỹ thuật không đủ là tình trạng khách quan, ngày nào Tôn Hồng Thịnh cũng tăng ca, Lưu Vũ Tân nể tình anh ta vất vả nên chẳng có lý do gì nổi trận lôi đình.
Nếu trách nhiệm thuộc về Chung Minh, quản lý Lưu biết Chung Minh là người mới, cùng lắm chỉ phê bình anh vài câu, vẫn có sự rộng lượng nhất định.
Trách nhiệm không rõ, thì mỗi bên chịu một nửa, dự án kéo dài thêm hai ba ngày, tặng cho người chơi gói quà bồi thường thì cũng không lớn chuyện.
Nhưng Chung Minh lại rũ sạch toàn bộ trách nhiệm của mình, đẩy nó cho Châu Chấn và Tôn Hồng Thịnh. Hai người này không phải là thực tập sinh, một là chỉ đạo thiết kế, một là chỉ đạo mỹ thuật, đây đều được coi là cấp quản lý của dự án,.
Hhai người bọn họ lại phạm sai lầm cấp thấp dẫn tới kéo dài thời gian của dự án, sao Lưu Vũ Tân có thể không tức giận chứ?
"Hai người các cậu cứ tiếp tục đẩy trách nhiệm cho tôi! Cứ tiếp tục đẩy đi!"
"Châu Chấn, cậu không nói cặn kẽ phiên bản này phải làm gì với Tôn Hồng Thịnh sao? Không nói với cậu ta rằng chiến trường Tinh Hải là tính năng quan trọng nhất à?"
"Tôn Hồng Thịnh, cậu thật là, chưa rõ ràng gì hết đã hùng hục bắt tay vào vẽ, sao không biết đường hỏi thêm vài câu? Cậu mới vào nghề chắc? Làm việc với tổ thiết kế nhiều năm như vậy, ngay cả điều này cũng không hiểu ư?"
Lưu Vũ Tân tức đến mức phê bình hai người đó một trận hết năm phút, toàn bộ thành viên dự án không ai dám ho he, chỉ có giọng nói của Lưu Vũ Tân phát ra ở đây.
Rất nhiều người chưa từng thấy Lưu Vũ Tân giận dữ như vậy, thế này ai dám đến khuyên chứ...
Sau năm phút gào thét, tâm trạng của Lưu Vũ Tân đã bình tĩnh hơn nhiều, tuy vẫn chưa nguôi giận, nhưng cũng lười mắng tiếp.
"Phiên bản mới hoãn ra mắt ba ngày, deadline là thứ haiHai, thứ bảy Bảy, chủ Chủ nhật tất cả đều tới đây tăng ca cho tôi!"
Lưu Vũ Tân vừa nói xong, tất cả những kẻ có mặt đều cảm thấy lạnh người, x. Xong đời, hai ngày nghỉ cuối tuần đã mọc cánh bay mất!
Nếu dự án ra mắt đúng lịch vào thứ sáuSáu, thì thứ bảy chủ nhật họ có thể nghỉ ngơi thoải mái vào thứ Bảy và Chủ nhật. B, bây giờ thì hay rồi, thứ hai Hai ra mắt, thứ bảy Bảy chủ và Chủ nhật phải tiếp tục tăng ca.
Đúng lúc đó Chung Minh từ tốn lên tiếng:
"Quản lý Lưu, tôi cảm thấy không cần tăng ca đâu."
Lưu Vũ Tân sửng sốt, tức giận nói: "Sao lại không cần? Chẳng lẽ hoãn phiên bản mới thêm một tuần? Đúng rồi, còn cậu nữa, tuy cậu không có trách nhiệm gì, nhưng đây là tính năng của cậu, cậu cũng không thoát khỏi liên can! Vì sao cậu không trực tiếp báo cho tôi?
Dù sao bây giờ nói gì cũng đã muộn, không tăng ca cũng được, bây giờ cậu biến ra tài nguyên mỹ thuật ra cho tôi là được!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!