Translator: Nguyetmai
Thứ Ba, Hùng Khải bận rộn làm tài liệu thiết kế, Chung Minh nhàn nhã uống cà phê.
Thứ Tư, Hùng Khải bận rộn làm yêu cầu mỹ thuật, Chung Minh nhàn nhã uống cà phê.
Hùng Khải cũng thấy buồn bực khó hiểu, chuyện này là sao?
Anh ta thì bận đến lên bờ xuống ruộng, còn Chung Minh sao nhàn hạ đến thế? Làm xong hết công việc rồi sao?
Nghĩ lại thì, có khả năng anh thật sự đã làm xong rồi...
Hùng Khải đã từng lén lút xem trộm tài liệu thiết kế và bảng liệt kê tài nguyên mỹ thuật mà Chung Minh viết, hình như đúng là viết rất nhanh.
Nhưng nhanh thì cũng phải có mức độ thôi chứ?
Vả chăng viết nhanh như vậy có chắc chất lượng sẽ tốt?
Công việc của tổ thiết kế có một đặc điểm là rườm rà, đặc biệt nhiều tiểu tiết phải chú ý. Ví dụ một nút ấn nào đó trong một tính năng nào đó, sẽ có những phản ứng khác nhau như thế nào khi ở các tình huống khác nhau, những tiểu tiết này đều phải viết kĩ càng.
Nhỡ đâu thiếu mất, chưa cần đến tổ lập trình, khi họp chính những người khác trong tổ thiết kế sẽ soi ra khuyết điểm của bạn.
Cho nên đa phần mọi người viết xong tài liệu thiết kế đều phải cẩn thận soát lại bảy, tám lượt, chỉ sợ có chỗ nào viết không đầy đủ.
Chung Minh thì ngược lại, hơn một ngày đã làm xong hết việc của cả tuần, sau đó thì công khai vui chơi.
Việc này kêu Hùng Khải làm sao chịu được!
"Chung Minh à, viết xong tài liệu thiết kế rồi thì kiểm tra lại thêm vài lần đi, yêu cầu nghiêm khắc với bản thân một chút, bằng không đến lúc đưa cho tổ lập trình làm, bị tổ lập trình lôi ra một đống khuyết điểm to đùng thì khó xử lắm đấy."
Hùng Khải dùng thân phận của người từng trải mà tận tình khuyên nhủ.
Thực ra anh ta cũng không phải thật sự muốn tốt cho Chung Minh, chỉ đơn giản là nhìn thấy Chung Minh nhàn nhã như thế, trong lòng cảm thấy khó chịu.
"Ớ? Không sao, lập trình không thể soi được khuyết điểm đâu." Chung Minh không để ý lắm.
Lúc đó Hùng Khải chỉ cười, cậu nghĩ lập trình không thể soi được khuyết điểm? Thằng nhóc con, cậu biết cậu đang nói gì chứ?
Lão Trịnh há lại là kẻ nhàn nhã ngồi yên?
Đừng nói là soi khuyết điểm, có bắt anh ta đổi cả tính năng cũng là chuyện trong tầm tay!
Haiz, người mới đáng thương, vẫn chưa biết mình phải đối mặt với đối thủ khó dây dưa cỡ nào!
Hùng Khải đột nhiên cảm thấy mình bộc phát lương tâm:
"Tiếp tục sửa thêm đi, tôi chỉ nói để cậu chuẩn bị tâm lý thôi, có rất nhiều lập trình viên thuộc loại khó hợp tác, vài người tính khí cực kỳcực kì quái lạ, thậm chí sẽ bắt cậu sửa đổi tính năng nữa đấy! Hoàn thiện tài liệu ở mức cao hơn, có thể có tác dụng phòng ngừa những tranh cãi về sau."
Ồ, vậy sao. Chung Minh vẫn không có phản ứng gì,
"May mà lập trình viên lần này của tôi không có vấn đề đó."
"Vậy sao, vậy là tốt rồi... Chờ đã, lập trình viên lần này của cậu??"
Hùng Khải mới đầu chưa kịp phản ứng, kết quả suy xét tỉ mỉ ý này một chút thì, không đúng, chẳng phải lập trình viên mà anh Chung Minh gặp phải là lão Trịnh sao?
Hơn nữa, Chung Minh vẫn chưa biết tính năng của mình bị phân cho lão Trịnh làm kia mà?
Mặt Hùng Khải đầy vẻ ngơ ngác, đây rốt cuộc là chuyện gì??
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!