Chương 12: Phiên bản mới, không ổn!

Translator: Nguyetmai

"Quả nhiên vẫn chỉ sửa chút ít."

Chung Minh nhanh chóng xem qua vài tính năng mới, không thấy có gì hay ho.

Thật ra trước đó anh đã xem tất cả tài liệu thiết kế của tính năng mới, cũng có chơi thử vài tính năng hoàn thành được một nửa ở máy chủ (server) test nội bộ.

Có điều dù sao bản test và bản chính thức cũng có sự khác biệt nên Chung Minh lại chơi thêm lần nữa.

Nó vốn không làm thay đổi quan điểm trước đây của Chung Minh, bản cập nhật lần này cùng lắm chỉ là sửa đổi chút ít, không có tác dụng gì quá lớn.

Nội dung của phiên bản mới khiến người chơi mong chờ nhất có lẽ là người máy mới, người máy mới vừa ra là có vài người chơi tiêu tiền để rút hoặc trực tiếp mua luôn.

Lưu Vũ Tân và Châu Chấn xem trọng phần này nhất, vì nó liên quan trực tiếp đến lợi nhuận của dự án.

Nếu người chơi thích thú với người máy mới và bỏ nhiều tiền để mua, như thế sẽ khiến lợi nhuận tăng, lúc đó Lưu Vũ Tân có thể lấy số liệu lợi nhuận tháng này trình lên trên để đòi nhiều tài nguyên hơn.

Vì thế Lưu Vũ Tân bỏ rất nhiều công sức vào phần người máy mới, hy vọng có thể kích thích người chơi khiến bọn họ có hứng thú với nút nạp tiền một lần nữa.

"Chút sửa đổi nhỏ, chẳng có hy vọng gì."

Chung Minh lắc đầu, thoát game.

Anh biết rõ, người máy mới quả thật có thể cải thiện đôi chút tình hình hiện tại, nhưng chưa chắc có thể tăng doanh thu.

Đúng là có một bộ phận người giàu có sẽ mua người máy mới, nhưng mấu chốt là số lượng được bao nhiêu? Hơn nữa đừng quên, game Kỷ nguyên người máy đang không ngừng xuống dốc, mỗi tháng đều thất thoát rất nhiều người chơi, càng về sau hiện tượng thất thoát sẽ càng rõ ràng.

Nếu game không còn ai chơi, vậy ai sẽ bỏ tiền mua người máy mới? Mua rồi trưng cho ai xem đây?

Thất thoát người chơi là do hứng thú chơi game giảm sút, bọn họ cảm thấy mình đã đánh mất mục tiêu, đánh mất động lực trong game nên mới bỏ.

Trông cậy vào vài hình ảnh, mô hình đẹp mắt để giữ bọn họ lại thì thật sự quá ngây thơ.

Còn việc viết bối cảnh câu chuyện cho người máy thật vớ vẩn, hoàn toàn không có một chút tác dụng nào.

Đương nhiên, có thể Lưu Vũ Tân cũng biết điều này, nhưng biết không hẳn là có cách. Trong điều kiện tài nguyên có hạn, anh ta cũng chỉ có thể làm mấy người máy mới, ôm chút hy vọng cuối cùng.

Rất nhanh, bus trên không đã đến trạm.

Chung Minh đi tới nhóm dự án, phát hiện nhóm dự án trống không, mười phút sau mới có hai người bên mỹ thuật lững thững đến muộn, nhóm lập trình và nhóm thiết kế không có ai.

Rõ ràng hôm qua tăng ca quá muộn, hôm nay không dậy nổi.

Chung Minh cũng không để ý, dù gì công việc của anh cũng không cần phối hợp với họ.

Đúng lúc không có ai đến, Chung Minh lấy bảng vẽ trong túi xách, bắt đầu vẽ.

Về việc hoạch định phiên bản mới, thật ra Chung Minh đã hình dung đại khái trong đầu, nhưng anh không vội thực hiện nó.

Bây giờ Chung Minh đang vẽ một bức tranh tạo hình bối cảnh, có điều vẫn đang trong giai đoạn bản thảo, không nhìn ra quá nhiều nội dung.

"Ồ? Anh là người mới của nhóm thiết kế hả? Anh biết vẽ ư?" Một giọng nói vang lên.

Chung Minh ngẩng đầu lên liền thấy một cô gái mặt tròn dáng lùn đang cầm một ly nước trong tay, cô ấy đang kinh ngạc nhìn anh.

Cô gái cao không đến một mét sáu, có điều vì khuôn mặt nhỏ, vóc người cân đối nên thoạt nhìn cũng không quá lùn, có cảm giác như một chú chim nhỏ nép vào người vậy.

Chung Minh biết cô em này, đây là một họa sĩ dựng hình của nhóm mỹ thuật, hai người cũng hay chạm mặt nhưng vẫn chưa hề nói chuyện.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!