Chương 29: (Vô Đề)

Thấy hai đứa sắp cãi nhau, Tiểu Kim nắm tay cả hai,

"Không được cãi, đợi chủ nhân sắp xếp."

Lâm Khê dặn dò,

"Tiểu Kim, ngươi sắp xếp, mỗi người một mảnh đất."

Năm người giấy nhỏ không có ý kiến, Tiểu Kim chia đất xong, bọn họ tắm mình dưới ánh trăng trên mảnh đất của mình.

Một đêm không mộng mị.....

Ông cụ Trịnh không ngủ được, thức đến sáu giờ sáng.

Ông ta vội vàng đi giày rồi lao ra cửa. Khi vừa đến tầng ba, anh nghe thấy một giọng nói quen thuộc.

"Anh yêu ơi ~~ tại sao hôm qua anh không trả lời tin nhắn của em ~~ Em giận rồi nha ~~ Em sẽ đ.ấ. m vào n.g.ự. c anh ~~"

Ông cụ Trịnh giật mình, chẳng phải đó là Âm Âm của ông sao?

Hóa ra ông ta và cô ấy ở cùng một tòa nhà, thật là duyên trời định.

Ông cụ Trịnh vội vàng chạy xuống, định gọi Âm Âm, nhưng lại thấy một người đàn ông tóc tai bù xù.

Tim ông cụ Trịnh thắt lại. Ông ta dụi mắt nhìn kỹ lần nữa.

Người đàn ông đi dép lê, không mặc áo, dưới mặc một cái quần đùi rộng, mặt đầy mụn, râu ria xồm xoàm, mặt đầy dầu, bụng mỡ chảy sệ.

Lúc này, gã vừa gãi chân vừa giọng điệu ngọt ngào gọi:

"Anh yêu ơi ~~ nếu anh không trả lời em, em thật sự sẽ giận đấy ~~"

Ông cụ Trịnh suýt nghẹn thở.

"Không, không, đây không phải là Âm Âm của tôi."

Đing đoong! Điện thoại reo.

Ông cụ rút điện thoại ra, nhìn thấy tin nhắn thoại vừa rồi.

Tim ông cụ Trịnh như c.h.ế. t lặng.

Ông ta đã gửi cho Âm Âm ba trăm ngàn!

Ông cụ Trịnh giận dữ, Đồ lừa đảo!

Âm Âm quay đầu lại, vô thức giơ ngón tay hình hoa lan, Anh yêu ~

Ông cụ Trịnh hoảng sợ tột độ.

Một gã đàn ông đầy râu ria gãi chân gọi mình là anh yêu, không có gì kinh khủng hơn.

Ông cụ Trịnh chộp lấy cây chổi bên cạnh, Đồ lừa đảo!

Âm Âm hoảng hốt.

Ông cụ Trịnh là khách hàng đầu tiên của gã.

Lão già này cô đơn và có tiền, dễ bị lừa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!