44
[Phiên ngoại Vương Màn Thầu]
Vương Màn Thầu vận khí có lẽ quá tốt.
Huynh đệ đều đã mất, chỉ còn mình hắn còn thở.
Nhưng hắn lại cảm thấy từ tận đáy lòng không muốn có được vận khí này.
Hắn tức tối nghĩ:
[
"Các ngươi đều xuống dưới đoàn tụ rồi."
"Đến lúc đầu thai, kiếp sau lại được làm huynh đệ."
Còn ta thì sao?
"Không ai chơi chung với ta à?"]
Hắn đi đến hẻm nhà họ Lưu.
Nhặt nuôi một con mèo đen nhỏ.
Hắn đi bái tế Diệp tướng quân.
Diệp Minh Châu ngày ngày lau chùi bia mộ của tỷ tỷ mình.
Lau đến mức đôi tay vừa đỏ vừa thô ráp, nhưng bia mộ lại sáng bóng không chút bụi.
Hắn đi từ biệt vị nữ đế tân nhiệm.
Khước từ phong hàm đại tướng quân.
Hắn chu du khắp năm châu bốn bể, thay từng huynh đệ một đưa tro cốt về nhà.
Hắn quỳ dập đầu trước bậc cha mẹ già nua của họ, thay họ nhét tiền lì xì vào tay những đứa trẻ còn đang b. ú sữa, thay họ vỗ về con ch. ó vàng đứng trước cửa nhà, ngóng mãi bóng người không về.
Cuối cùng, hắn trở lại Nhạn Môn Quan.
Vương Màn Thầu ngẩng đầu nhìn bầu trời đầy sao, cười ngốc nghếch lấy lòng:
Huynh đệ à,
"Nể tình ta thay các ngươi hoàn thành tâm nguyện…"
"Khi đầu thai… đợi ta một chút, được không?"
45
[Phiên ngoại Trấn Quốc Công]
Không biết từ bao giờ, trong trấn Nhạn Môn xuất hiện một lão già còng lưng.
Một cái sân nhỏ, hai gian phòng, ba con mèo, bốn bài vị.
Dân trấn rỉ tai bàn tán:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!