Tâm trí hoàng thượng trở nên mơ hồ, ông ta lẩm bẩm.
[
"Trẫm từng nghĩ nàng đã không còn trong sạch trên chiến trường."
"Nếu biết trước… dù cho Yến vương có làm nhục nàng, trẫm cũng sẽ không ghét bỏ…"
"Đêm nàng đến cầu xin, trẫm còn nhẫn tâm lăng nhục nàng…"]
Ông ta đã sỉ nhục Thẩm Bình Sương thế nào ư?
À, đúng rồi.
Ông ta ghé vào tai bà, cười nhạt mà hỏi.
"Ta là người thứ mấy?"
35
Cái c.h.ế. t của hoàng đế, vào thời điểm này, đã chẳng còn là chuyện trọng đại.
Thậm chí ngay cả việc thu dọn t.h. i t.h. ể cũng bị trì hoãn.
Chiến báo liên tiếp được gửi về Thượng Kinh.
Y Lan, Khuyển Nhung, La Sát như đã bàn bạc trước, đồng loạt khởi binh, thẳng tiến Đại Chiêu.
Phía bắc Hoàng Hà, hai đại thế gia tự lập làm hoàng đế.
Bộ tộc Nam Cương tuyên bố ly khai khỏi Đại Chiêu, không còn triều cống hay nộp thuế.
Chỉ trong chốc lát, Đại Chiêu chia năm xẻ bảy.
Trên mảnh đất không lớn ấy, xuất hiện tận bốn, năm vị hoàng đế.
Hoàng cung bị cải thành soái trướng tạm thời.
Những ai còn có thể trụ vững, bất kể tuổi tác, thân phận, phe phái, đều tụ họp lại xem bản đồ.
Ta nhíu mày, chỉ về phía bắc.
"Thượng Kinh và ông ngoại hoàn toàn mất liên lạc."
"Khuyển Nhung đã biến Thiên Khung Quan thành vùng đất chết, mọi tin tức đều bị phong tỏa."
Công chúa búi tóc qua loa, khóe môi bị bỏng rộp, khàn giọng nói:
"Quân đóng tại Đông Hải đã có động tĩnh, có lẽ chúng ta có thể cầm cự đến khi họ tiếp viện."
Ta cười khổ:
"Tốt nhất đừng đặt hết cược vào quân Đông Hải."
"Chẳng ai biết họ đến để cứu giá, hay để chia phần."
Tuyết Tụng trầm mặc hồi lâu, đột nhiên mở lời:
"Nếu thu hẹp phạm vi phòng thủ, tử thủ Thượng Kinh, liệu có thể cầm cự đến khi Trấn Quốc Công trở về không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!