1
Ta có một vị mẫu thân thích nói dối.
Người bảo người từng cầm ngân thương quét sạch bốn phương.
Ta hỏi:
"Vậy vì sao không phá được Vương phủ của Yến Vương?"
Người bảo người từng xua đuổi dị tộc ba ngàn dặm.
Ta hỏi:
"Vậy vì sao không cãi thắng được một tiểu thiếp tranh sủng?"
Cuối cùng, mẫu thân nổi giận:
"Diệp Lệ Chi, không cầu ngươi hiếu thuận, chỉ cầu ngươi ngậm miệng!"
Những khi như vậy, Bố ma ma bên cạnh mẫu thân liền nghiêm mặt:
"Vương phi, cẩn trọng lời nói."
Năm xưa, Tiên hoàng từng trêu chọc hỏi Diệp Bắc Thần có muốn được ban hôn không?
Diệp Bắc Thần đáp dõng dạc:
"Thánh thượng ban hôn, đương nhiên là vinh hạnh vô song."
"Nhưng vi thần chỉ muốn có được cái gật đầu của Thẩm Bình Sương."
"Nếu nàng không đồng ý, vi thần nguyện ý để nàng tự do."
Tiên hoàng cười lớn, bảo hắn đúng là kẻ si tình.
Mẫu thân một thân một mình trở về kinh thành, mỉm cười gật đầu.
Thế nhưng ngay trước thềm đại hôn, tranh đoạt ngôi vị giữa Thái tử và Yến Vương đã đến hồi khốc liệt.
Yến Vương bày kế bôi nhọ thanh danh của mẫu thân, khiến cả Thượng Kinh tận mắt chứng kiến.
Họ nhìn thấy mẫu thân y phục xộc xệch, hoảng hốt chạy khỏi phủ Yến Vương, phía sau Yến Vương gào khản cả giọng:
"Sương nhi, ta không để tâm!"
Người đời đồn rằng mẫu thân câu dẫn Yến Vương, nhưng khi bị phát hiện lại chẳng phải thân trong sạch.
Nhớ đến chuyện mẫu thân từng rơi vào tay giặc, tất cả đều nghĩ mình đã hiểu rõ chân tướng.
Hôn ước giữa Thái tử và mẫu thân lập tức bị hủy bỏ.
Còn Yến Vương thì hào phóng tuyên bố sẵn sàng cưới mẫu thân.
Nữ nhân cả đời chưa từng cúi đầu, lại phải thống khổ van cầu Diệp Bắc Thần:
"Chỉ cần thời điểm binh lính đổi ca, chậm lại một nén nhang, ta có thể trốn đi!"
Diệp Bắc Thần nhắm mắt không đáp.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!