Thực ra không phải là quá trình tu luyện Cơ thể thăng hóa thuật trực tiếp sinh ra nguyên lực. Vương Lâm theo công pháp này tu luyện khá lâu nên bây giờ hắn đã hiểu tương đối sâu.
Hắn biết trên thực tế trong mỗi lần tu luyện, thân thể không ngừng dùng các loại động tác để kích thích một cỗ tiềm lực, loại tiềm lực tích lũy ngày đêm này cuối cùng sẽ biến thành nguyên lực.
Trong thời gian tu luyện Cơ thể thăng hóa thuật, nguyên lực vừa sinh ra sẽ chậm rãi lưu động bên trong các kinh mạch, mỗi lần chạy một vòng trong cơ thể sẽ kích thích thân thể thả ra một tiềm lực. Cùng lúc đó các tư thế luyện tập sẽ đồng thời kích thích nguyên lực sinh ra tăng nhanh dần.
Chỉ bất quá bấy giờ nguyên lực lưu động quá chậm, lúc hắn tu luyện xong Cơ thể thăng hóa thuật cũng chính là thời điểm nguyên lực được vận hành một vòng.
Nếu tốc độ lưu động của nguyên lực gia tăng, Vương Lâm tin tưởng lượng nguyên lực thu được sẽ gia tăng ít nhất ba phần. Mới vừa rồi nghiên cứu Loa tuyền thích kình công pháp, trong đầu hắn đang phân tích, người vận dụng có thể nào có tốc độ đặc thù của công pháp trên hay không?
Nghĩ tới đây, Vương Lâm rất vui mừng, hắn lập tức thử đem nguyên lực lưu chuyển vốn thẳng tắp bên trong kinh mạch biến hóa thành hình dáng xoắn ốc.
Quá trình diễn ra dễ dàng làm cho Vương Lâm cũng có chút giật mình, không tới một hồi, hắn liền đem một đoạn ngắn nguyên lực biến đổi thành hình dáng xoắn ốc, nhưng kế tiếp nguyên lực đổi thành hình dáng xoắn ốc không ngừng tăng trưởng, tốc độ của hắn cũng dần dần chậm lại.
Một ngày, hắn chỉ hoàn thành không tới 10%, Vương Lâm có loại cảm giác, càng về sau, tốc độ càng chậm, nhưng đồng thời hắn lại có vẻ mong đợi.
Mang theo sự mong đợi như vậy, hắn tiếp tục hoàn thành công việc thay đổi nguyên lực.
Nửa đêm, Vương Lâm đang tập trung tinh thần, đột nhiên một hơi thở dài sâu kín ở trong đầu hắn xuất hiện,
"Cứu ta… … Cứu ta Thiên Địa Chí Tôn nhân… … Thiên Địa Chí Tôn cứu ta… …"
Vương Lâm trong giây lát mở hai mắt ra, mồ hôi lạnh rịn ra trên trán hắn.
"Ta rõ ràng không có phát ra tinh thần lực. Vì sao thanh âm này, đã mấy tháng nay chưa từng xuất hiện lần nào nữa, lại phát ra từ trong đầu mình?"
Cứu ta… … Cứu ta… …
"Ngươi rốt cuộc là ai?"
Vương Lâm tỉnh táo thấp giọng hỏi, hắn mơ hồ cảm giác đối phương cũng có thể nghe được thanh âm của mình.
"Ta là một người đáng thương… … Van cầu ngươi cứu ta… … Cứu ta… … Ta có thể cho ngươi năm trăm viên Khải minh đan… … Ta có thể cho ngươi S cấp công pháp… … Chỉ cần ngươi cứu ta… …"
Vương Lâm khóe miệng nhếch lên, hắn rõ ràng nhớ lần trước thanh âm này nói là một trăm viên Khải minh đan, công pháp tu luyện A cấp.
S cấp công pháp.
Lần này Vương Lâm có hơi động tâm một chút, thời gian hắn rời Ngục giam đảo chưa lâu. Cho tới bây giờ còn chưa từng nghe nói qua có loại công pháp S cấp. Hiển nhiên, nếu có S cấp công pháp này sẽ vượt xa A cấp.
Bất quá hắn cũng chỉ hơi lỗi nhịp tim mà thôi, Vương Lâm vẫn như cũ cho là mình không có bản lĩnh đi cứu đối phương. Hơn nữa hắn cũng không cho là đối phương sẽ giữ đúng cam kết sau khi được cứu.
Một điều trọng yếu khác nữa là, Vương Lâm suy đoán không ra thanh âm này có phải chỉ có mình hắn nghe hay không. Lần đầu tiên thanh âm này xuất hiện, hắn không có suy nghĩ đến vấn đề này.
Mấy tháng nay thanh âm này không có xuất hiện, Vương Lâm cho là có người chống cự không được sự hấp dẫn của đối phương mà đã đi cứu, nhưng hôm nay thanh âm này lại xuất hiện, khiến cho hắn có chút kinh nghi.
Hắn hơi suy nghĩ một chút, chỉ có hai cách giải thích, vô luận cái nào cũng làm cho hắn âm thầm kinh hãi.
Một, thanh âm này trừ hắn ra người khác cũng có thể nghe được. Chắc chắn có người không chịu nổi hấp dẫn đi cứu. Kết quả cũng không thành công. Toàn bộ đều chết.
Hai, chỉ có hắn có thể nghe được thanh âm này.
Nếu quả đúng như vậy thì thật có chút tà môn.
Vì vậy, suốt cả đêm, mặc cho thanh âm kia kêu gọi hối hả như thế nào, Vương Lâm cũng không nói thêm một câu. Hắn nhận thấy thanh âm này quấy nhiễu khiến hắn không cách nào tập trung hoàn thành công việc thay đổi nguyên lực. Hắn bèn nằm ở trên giường, nhắm mắt dưỡng thần, nghỉ ngơi.
Lúc sắc trời vừa tờ mờ sáng, Vương Lâm dần dần chìm vào giấc ngủ. Hắn ngủ thẳng giấc tới lúc mặt trời treo trên đỉnh con sào.
Tỉnh giấc, Vương Lâm cảm thấy toàn thân tinh lực dư thừa, thân thể đạt tới trạng thái tốt nhất.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!