Chương 49: Công Lực Tăng Tiến

Bảy ngày này, do luôn khắc khổ tu luyện, hắn đã có thể vận dụng Sanh Sanh biến huyễn hóa bạch sắc năng lượng ra hình thái binh khí giản đơn như tiểu đao hoặc một cây tiêm trùy, mặc dù hình thái không lớn nhưng uy lực lại không hề nhỏ, dùng đao năng lượng cắt vật phẩm, quả thực là vô kiên bất tồi.

Nhìn tiểu đao trong tay, A Ngốc không khỏi âm thầm cười khổ, nhớ năm xưa tại Thiên Kim đế quốc Ni Nặc thành, hắn chính là dùng cùng loại tiểu đao này để trộm đồ. Không nghĩ tới hiện tại lại có thể xuất ra một tiểu đao năng lương.

Thiên Cương kiếm thánh rất hài lòng với tốc độ tiến bộ của A Ngốc, nội tâm cảm giác được A Ngốc cũng không khờ khạo như vẻ bề ngoài, hắn ẩn nặc ngộ tính rất cao. Có thể trog thời gian như vậy thấu hiểu nội hàm công pháp Sanh Sanh biến, đã là một chuyện rất không dễ dàng.

Hắn cũng không chỉ điểm quá nhiều cho A Ngốc, chỉ hướng dẫn hắn huyễn hóa ra hình thái năng lượng khống chế càng thêm thuần thục mà thôi. Sanh Sanh chân khí tăng lên cũng không phải một lần là xong chuyện.

A Ngốc ngón tay, cổ tay từ nhỏ đã luyện tập phi thường linh hoạt, hiện tại khống chế tiểu đao năng lượng này vô cùng dễ dàng.

Thánh Tà mở mắt, kim nhãn mang năng lượng thần thành có thể thấy rõ mọi ngõ ngách hôn ám trong thạch quật, mở mắt, duỗi thắt lưng, ngoe nguẩy đứng lên. Sau 7 ngày ngủ say, hắn đã hoàn toàn hấp thụ hết năng lượng của mấy khối cực phẩm ma pháp thủy tinh, thân thể có biến hóa rõ ràng.

Thân trưởng nguyên dài một thước, biến thành thước rưỡi, long cánh dầy thêm rất nhiều, kỳ lạ nhất trên người sinh trưởng ra một tầng màu xám lân phiến thật nhỏ, lân phiến mặc dù không thể bảo vệ toàn thân, nhưng cũng đã phản xạ màu sắc kim loại lộng lẫy, sờ lên phi thường cứng rắn, sau lưng 7 nốt nhỏ nổi lên càng thêm rõ ràng, tại đỉnh nốt tựa hồ có kim sắc quang mang lóe ra.

Thánh Tà lảo đảo hướng ra ngoài thạch quật. Đang ngồi xếp bằng trên tảng đá, A Ngốc liền giật mình, Thánh Tà ngẩng đầu nhìn hắn, ân ân lầm bầm vài tiếng

- A!

Tiểu Tà, ngươi đã tỉnh.

A Ngốc hưng phấn từ trên tảng đá nhảy xuống, một tay ôm cổ Thánh Tà, vỗ vỗ cái đầu to toàn thịt của nó. Thánh Tà cọ xát vào người A Ngốc, đầu lưỡi liếm liếm mặt hắn, cực thân thiết.

Thiên Cương kiếm thánh cũng từ trạng thái nhập định tỉnh lại, hai mắt điện quang chợt hiện, khẽ gật đầu:

- Thánh Tà lớn lên thật nhanh! Sau 7 ngày, thân thể có lớn hơn một chút.

Thánh Tà dùng 2 chân sau đứng thằng lên, đôi mắt kim sắc trong suốt liếc nhìn Thiên Cương kiếm thánh, dùng chân trước vỗ vỗ bụng mình, vừa lại hừ vài tiếng. A Ngốc mỉm cười nói:

- Ngươi không phải đói bụng chứ.

Đi, ca ca cho ngươi ăn.

Vài ngày trước hắn cũng đã vì Thánh Tà chuẩn bị rất nhiều thực vật, đỉnh núi độ ấm thấp, thực vật cũng không bị nhanh hỏng. A Ngốc giật mình trước sức ăn tương đương với 10 người của Thánh Tà, sau đó nó mới hài lòng vỗ vỗ bụng, nhảy từng bước vác cái bụng to uỳnh về thạch quật.

- A Ngốc, ngươi mang nó đến cửa thạch quật đi. Ngươi hôm nay cũng nên bắt đầu luyện tập Sanh Sanh Biến.

- Dạ, sư tổ.

A Ngốc hướng Thiên Cương kiếm thánh hành lễ sau đó mang Thánh Tà đi về phía thạch quật, Thánh Tà quấn quýt cạnh hắn không rời, nó không ngừng vỗ vỗ long cánh cố gắng bay lên, nhưng kết quả luôn là ầm ầm rơi xuống, té ngã mặt mũi bám đầy bụi.

Đi tới ngoài thạch quật, A Ngốc vận khởi Sanh Sanh chân khí, hít sâu, vươn tay phải, không ngừng thúc dục dịch thái chân khí trong cơ thể hướng lòng bàn tay chảy tới, một điểm bạch sắc quang mang dẫn đầu xuất hiện, Thánh Tà kinh ngạc nhìn, bạch sắc quang mang dần dần biến lớn, to bằng một quả trứng gà nhỏ, dưới ý niệm khống chế của A Ngốc, cỗ năng lượng bạch sắc từ từ thành hình, rốt cuộc biến thành một thanh tiểu đao dài chừng nửa tấc, vầng sáng bạch sắc lưu chuyển, A Ngốc tay phải năm ngón cử động linh hoạt, cỗ dịch thái Sanh Sanh chân khí cấu thành tiểu đao dính trên tay hắn lên xuống liên hồi.

Thánh Tà dùng kim nhãn không ngừng nhìn kỹ bàn tay A Ngốc, tiền trảo cũng bắt chước lên xuống theo động tác trên tay A Ngốc.

A Ngốc toàn bộ tinh thần chăm chú khống chế tiểu đao trên tay, mấy ngày nay, hắn khống chế Sanh Sanh biến càng thêm thuần thục, mặc dù năng lượng cũng không quá mạnh, nhưng tiểu đao năng lượng do hắn khống chế có thể dễ dàng xuyên qua bất cứ đồ vật gì, trong vòng 5 thước, tinh thần lực phối hợp cùng Sanh Sanh đấu khí, có thể hoàn toàn khống chế được cỗ dịch thái năng lượng thu phát.

- Tiểu Tà, ngươi ở yên đây không được nhúc nhích, nếu không sẽ bị thương đó.

Nói xong, A Ngốc thân thể phiêu nhiên bay ra ngoài 10 thước, trong đôi mắt hàn quang chợt lóe

- Đi!

Tiểu đao năng lượng màu trắng tung bay, A Ngốc khống chế tiểu đao không ngừng bay múa vòng quanh thân thể hắn, mỗi một động tác, đều làm cho tiểu đao phát sinh biến hóa, trong lúc nhất thời, tiểu đao biến thành một đạo ánh sáng trắng, không ngừng đan vào thành một mảnh quang võng nhàn nhạt xung quanh A Ngốc.

Thánh Tà một mình ngồi đó nhàm chán, nhưng lại không muốn làm trái lời A Ngốc, đành ngồi đó, tiền trảo không ngừng chơi đùa với một hòn đá nhỏ. Một lát sau, Thánh Tà khóe miệng đột nhiên mỉm cười tà ác, thân thể thoáng một cái, hòn đá trong tay nhất thời hướng A Ngốc bay đến.

A Ngốc mặc dù đang tu luyện, nhưng công lực đã đạt tới đệ lục Sanh Sanh quyết, cảm quan vô cùng nhạy cảm, thấy Thánh Tà ném hòn đá tới, không chút hoang mang, tiểu đao năng lượng dưới sự khống chế, quang mang chợt lóe, hòn đá mới vừa bay đến còn cách A Ngốc 5 thước, đã biến thành một đống thạch phấn, biến mất không thấy đâu.

Thánh Tà há hốc miệng, mắt to chớp chớp, không tin hết thảy chuyện vừa mới phát sinh. A Ngốc nhìn bộ dạng nó không nhịn nổi cười, lực khống chế trên tay nhất thời yếu đi, dưới tác dụng của lực quán tính, tiểu đao năng lượng đột nhiên rời khỏi tay A Ngốc bay đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!