Huyền Nguyệt hì hì cười, ghé vào tai A Ngốc nói:
- Sẽ không đâu, ngươi dùng đấu khí đưa vào trong cơ thể ta, ta không phải sẽ không lạnh sao? Hơn nữa, ta có thể thi triển thần chi chúc phúc a! Sau đó ghé vào lưng người ngủ là được rồi. Mau đi thôi, đừng để tên tiểu tử kia xem thường.
Nàng gọi Liêu Nhất là tiểu tử mà không thèm ngẫm lại, độ tuổi của Liêu Nhất so với nàng cùng A Ngốc đều lớn hơn. A Ngốc gật đầu nói:
- Tốt lắm, chúng ta hiện tại đi thôi, đến được Thiên Cương Kiếm Phái thì hảo hảo nghỉ ngơi.
- Nham Thạch đại ca, các ngươi còn cần nghỉ ngơi không?
Nham Thạch lắc đầu:
- Nếu vị huynh đệ này muốn đi ngay, vậy chúng ta cũng đi thôi. Ta cũng nóng lòng muốn nhìn thấy Tịch Văn sư phụ sớm một chút, có vị huynh đệ này dẫn đường, chúng ta cũng bớt đi quanh co.
Liêu Nhất nói:
- Được rồi, các ngươi hãy theo sát ta, ta ở phía trước dẫn đường
Nói xong, hai chân chạm đất, nhẹ nhàng lướt về phía trước. A Ngốc lưng cõng Huyền Nguyệt cùng Nham Thạch huynh đệ vội vã đuổi theo.
Ba người luận về công lực thì đều mạnh hơn Liêu Nhất, chỉ là đường nhỏ không quen mà thôi, có hắn ở phía trước dẫn đường, không cần phân biệt phương hướng, đương nhiên đi dễ dàng hơn nhiều.
Liêu Nhất càng chạy càng kinh hãi, hắn trong đám đệ tử đời thứ tư của Thiên Cương Kiếm Phái cũng được xem như nổi danh, thế nhưng so với mấy thanh niên dị tộc từ Tác Vực Liên Bang đến lại có chênh lệch rất lớn.
Cho dù là cái tên tráng hán hơi lùn kia cũng có thể dễ dàng đuổi theo mình, thái độ khinh thưòng lúc trước biến mất hầu như không còn, tốc độ chậm hơn một ít, hướng Thiên Cương sơn chạy đi.
Bóng đêm tràn ngập, hàn ý nhàn nhạt xâm nhập thân thể mọi người, A Ngốc sợ Huyền Nguyệt cảm lạnh, không ngừng rót sanh sanh chân khí vào cơ thể nàng, giúp nàng khu trừ khí lạnh đêm khuya.
Kỳ thật, Huyền Nguyệt cũng không sợ lạnh đến vậy, nàng vốn mặc khá nhiều áo, hơn nữa lại có nhiệt lượng từ cơ thể A Ngốc truyền sang, hàn khí trên núi đối với nàng ảnh hưởng không lớn.
Bất quá, có sanh sanh chân khí nhập thể cảm giác vô cùng thoải mái, trong chốc lát, nàng đã ngủ thiếp đi, chỉ cần cùng một chỗ với A Ngốc, Huyền Nguyệt trong lòng luôn tràn ngập cảm giác an toàn. Mặc dù tư thế không phải tốt lắm, nhưng nàng lại ngủ rất ngon.
Nhanh chóng, mọi người đã tiến tới chân núi Thiên Cương sơn.
Bởi vì là đêm khuya, Đám người A Ngốc chỉ có thể mơ hồ nhận ra phái trước có một tòa núi cao, sơn thế so với những ngọn núi khi trước gặp qua thì nhẹ nhàng nhiều, Liêu Nhất dừng lại dưới chân núi, bóng người dần hiện, A Ngốc ba người đứng bên cạnh hắn.
Nham Thạch ngưng thần hướng trên núi nhìn lại
- Đây là Thiên Cương sơn sao? Như thế nào ngay cả một con đường cũng không có a?
Liêu Nhất mỉm cười, nói:
- Thiên Cương sơn chiếm diện tích vô cùng rộng lớn, chỉ có mặt tiếp giáp Hoa Thịnh đế quốc mới có đường, chúng ta nếu đi đường đó thường sẽ rất xa. Nơi này chỉ là phía sau núi, có một con đường nhỏ đi thông đến đỉnh núi, chúng ta từ nơi này leo lên cũng có thể tới đỉnh núi.
A Ngốc cảm thụ hơi thở đều đều của Huyền Nguyệt từ sau lưng truyền tới, nắm thật chặt hai tay, nói:
- Liêu Nhất đại ca, vậy nhờ huynh dẫn đường!
Liêu Nhất gật đầu, mang theo ba người tiến vào rừng rậm dưới chân núi Thiên Cương sơn, quả nhiên như lời hắn nói, trong rừng rậm có một con đường nhỏ uốn khúc, bốn người theo đường nhỏ đi tới, mặc dù là đang đi trên núi nhưng đối bọn họ mà nói cũng giống như đang giẫm trên đất bằng vậy, đi rất nhanh.
Leo đến giữa sườn núi, Liêu Nhất mới lần nữa ngừng lại, thở dốc ngồi xuống, nói:
- Thời gian còn sớm, chúng ta nghỉ ngơi trong chốc lát đã.
Hắn sanh sanh chân khí chỉ mới tu luyện đến đệ tam trọng mà thôi, thời gian dài leo lên, sanh sanh chân khí trong cơ thể đã không thể tiếp tục duy trì.
Nham Thạch cùng Nham Lực cũng có chút mệt mỏi, bọn họ đấu khí mặc dù hùng hậu, nhưng sanh sanh chân khí không phải lúc nào cũng cuồn cuộn không dứt, có chút thở hổn hển ngồi ở một bên.
Trong mấy người, chỉ có duy nhất Huyền Nguyệt trên lưng A Ngốc là không sao hết, mặc dù hắn cũng có chút mệt mỏi, nhưng trong cơ thể sanh sanh chân khí cuồn cuộn tuần hoàn không dứt, từ trạng thái lỏng không ngừng chuyển hóa thành trạng thái khí, sau đó lại chuyển hóa thành trạng thái lỏng, không ngừng cung cấp động lực cho hắn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!