Miêu Phi hâm mộ nhìn A Ngốc, trong lòng có chút hối hận, tại sao vừa rồi chính mình lại không đáp ứng trợ giúp Tinh Linh Tộc. Huyền Nguyệt hì hì cười, nói:
- A di, cám ơn người.
Chúng ta giờ cũng nên xuất phát thôi. Nên đi đến nơi nào trước đây? Tam đại đế quốc diện tích đều vô cùng lớn, ngài nói quý tộc nước nào có khả năng bắt cóc tộc nhân các người?
Tinh Linh Nữ vương cười khổ đáp:
- Chúng ta chuyện trên đại lục không hề nắm rõ, nên mới muốn nhờ các ngươi hỗ trợ. Ta vừa rồi cũng đã nói qua với A Ngốc, các ngươi chỉ có ba năm thời gian. Nếu không, một khi thân thể nữ nhi ta bị phá, chúng ta chắc chắn sẽ gặp phải kiếp nạn không cách nào cứu vãn.
Haizz, nếu như không phải vì tất cả tộc nhân, ta cũng không muốn các ngươi mạo hiểm.
Tinh Linh Nữ vương năm nay đã gần 600 tuổi, khác xa so với vẻ bề ngoài trẻ trung của nàng. Trong Tinh Linh Tộc, tuổi thọ nàng cũng đã sắp tới cực hạn, tới khi nàng tử vong mà không có người thừa kế huyết mạch Tinh Linh Vương lên kế vị, thì không cách nào khống chế duy trì năng lượng tính mạng sinh tồn của Tinh Linh Thành.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến nàng không thể rời khỏi nơi này.
Tinh Linh Vương cùng Tinh Linh Thụ là quan hệ tương phụ tương sinh, mất đi một bên nào cũng đều dẫn Tinh Linh Tộc đến bờ hủy diệt. Một khi năng lượng Tinh Linh huyết mạch tiêu hao hết, không cách nào khôi phục, mà tuổi của Tinh Linh Nữ vương cũng không còn khả năng sản sinh ra người thừa kế khác.
Cho nên, trong vòng ba năm, đám người A Ngốc nếu không đem được Tinh Nhi công chúa trở về, Tinh Linh Tộc rất có khả năng bị diệt vong. Nhưng đây là bí mật lớn nhất của Tinh Linh Tộc, nàng đương nhiên không thể nói ra.
Tinh Linh Nữ vương mặc dù ái nữ mất tích, nhưng nàng dù sao cũng là người đứng đầu bộ tộc, càng nên vì tộc nhân suy nghĩ, cho nên, nàng thỉnh cầu đám người A Ngốc giúp nàng cứu nữ nhi cũng không hoàn toàn xuất phát từ tư tâm.
Nguyệt Ngân đột nhiên nói:
- Ta nghĩ, bắt đi công chúa rất có thể là quý tộc Lạc Nhật đế quốc. Bởi vì Lạc Nhật đế quốc là quốc gia có thế lực ngầm hoạt động mạnh, tổng bộ đạo tặc công hội cũng được đặt ở đây. Hơn nữa quý tộc Lạc Nhật đế quốc không có mấy người tốt, bọn họ luôn luôn ham hố lạc thú.
Cho nên, khả năng bọn chúng xuất ra giá cao để bắt đi tinh linh là rất lớn.
Miêu Phi nói:
- Nguyệt Ngân lão đại nói có lý, theo ta được biết, Lạc Nhật đế quốc là một quốc gia rất có dã tâm, bất quá hiện vẫn đang bị Hoa Thịnh đế quốc chèn ép, chưa có cơ hội biểu hiện ra mà thôi.
Quý tộc nơi đó đều có thế lực cường đại, cơ hồ đã thâu tóm cả quyền lực hoàng tộc, có thể khiến Đạo tặc công hội xuất ra nhiều Thu Hoạch giả như vậy, khả năng chính là bọn chúng.
Tinh Linh Nữ vương vui vẻ nói:
- Thật tốt quá, đã có mục tiêu như vậy, chúng ta tìm kiếm cũng sẽ dễ dàng hơn. Cám ơn các ngươi đã nhắc nhở!
Nguyệt Ngân thở dài:
- Nữ vương bệ hạ, chúng ta không thể giúp các ngươi, thực hổ thẹn, hy vọng A Ngốc bọn họ có thể giúp các ngươi đem tộc nhân trở về.
Tinh Linh Nữ vương nói:
- Hài tử, không nên nói như vậy, mỗi người có quyền lựa chọn cuộc sống riêng của chính mình, ta như thế nào trách các ngươi chứ!
Nham Lực vốn nôn nóng, vừa nghe đến địa phương nơi Tinh Linh Tộc nhân có khả năng bị bắt đến, lập tức hét lên:
- Nếu đã biết địa điểm, chúng ta hãy mau đi thôi.
Sớm một chút xuất phát, thì có thể sớm một chút tìm được Tinh Linh Tộc bằng hữu.
Tinh Linh Nữ vương mỉm cười nói:
- Cũng không nên quá cấp bách, các ngươi đã đi một chặng đường khá dài, trước tiên ở lại đây nghỉ ngơi đã, sáng sớm mai, ta sẽ phái người hộ tống các ngươi ra ngoài.
Nham Thạch trừng mắt nhìn Nham Lực, rồi hướng Tinh Linh Nữ vương nói:
- Bệ hạ, vậy nghe theo lời ngài nói đi, sáng mai chúng ta sẽ xuất phát!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!