Chương 33: Tinh Linh Thành

Xuyên qua một mảnh rừng dày đặc cây cối, khung cảnh hiện ra trước mắt kia giống như tiên cảnh cảnh sắc khiến cho đám người Nguyệt Ngân lần đầu tiên được chứng kiến hoàn toàn trở nên ngây dại. Một hồ nước màu thanh lam thật lớn xuất hiện trong tầm mắt mọi người.

Nước hồ trong vắt, ánh mặt trời chiếu rọi, có thể thấy rõ từng đàn cá bơi lội, thậm chí cả hòn đá dưới đấy hồ. Một tầng nhàn nhạt sương mờ phiêu phù trên mặt nước tạo cho người ta cảm giác như mộng ảo. Vô số tinh linh bay lượn trên mặt hồ, khuôn mặt mỉm cười tràn đầy hạnh phúc.

Những điều này cũng không làm cho mọi người quá ngạc nhiên, khiến mọi người giật mình chính là ở trung tâm hồ nước, có một gốc cây đại cổ thụ, thân cao chừng hơn trăm thước, đường kính đạt tới năm mươi thước, trên thân có rất nhiều khe nứt, một ít tinh linh từ đó xuyên xuyên qua lại, cổ thụ thật lớn tán cây xanh um tươi tốt, lá cây xanh biếc lóe ra quang mang trong suốt, tán cây đường kính cơ hồ cùng độ cao đại thụ xấp xỉ, tiếng chim hót thanh thúy hòa với thanh âm Tinh Linh vỗ cánh bất giác tạo nên một khúc nhạc động lòng người.

Trong hồ nước, trung tâm không chỉ có mỗi một gốc cây cổ thụ, xung quanh nó có rất nhiều tiểu thụ, mơ hồ có thể thấy được một ít không lớn thụ ốc, thụ ốc cùng đại thụ tựa hồ giống nhau, nhìn không ra chút dấu vết tác động nào.

Thụ trong thụ, các sợi dây liên tiếp chằng chịt, nhìn qua trên mặt hồ như tồn tại một tòa thành thị thật lớn.

Huyền Nguyệt ngơ ngác nhìn khung cảnh trước mặt, thở dài nói:

- Thật đẹp! so với nhà ta còn muốn lỗng lậy hơn nhiều a! Đại thụ cùng hồ nước thật cuốn hút!

Phi hành bên cạnh Huyền Nguyệt, Mã Thì mỉm cười nói:

- Đây là trung tâm của Tinh Linh sâm lâm

- Tinh Linh thành, đại bộ phận tinh linh đều ở đây, trong phạm vi mười dặm chung quanh Tinh Linh thành đều được các trung cấp ma pháp sư bố trí huyễn cảnh, tạo thành mê cung, ngoại nhân căn bản không thể tiến vào.

Nơi này chính là thiên đường của Tinh Linh tộc.

Huyền Nguyệt gật đầu, nói:

- Các ngươi Tinh Linh Tộc

- Tự nhiên ma pháp thật sự là thần kỳ, so với ma pháp phổ thông thật sự rất khác nhau a!

Mã Thì nhẹ nhàng gật đầu, nói:

- Tự nhiên ma pháp thật rất cao thâm ảo diệu, trách ta tuổi quá nhỏ, chưa hiểu biết nhiều, nếu không, cũng không bị đám người xấu lúc nãy khi dễ. Huyền Nguyệt muội muội, tên thiếu niên bị té xỉu kia là gì của ngươi? Lần này nếu không có hắn, sợ là chúng ta đã bị bắt đi….

Huyền Nguyệt cúi đầu nhìn thoáng qua Nham Thạch đang ôm A Ngốc, do dự một chút, trả lời:

- Hắn là bằng hữu của ta, bình thường rất tốt, chỉ là có chút hơi khờ khạo.

Mã Thì cúi đầu, tựa hồ như đang suy nghĩ cái gì, cũng không nói lời nào.

Trở lại Tinh Linh thành, chúng tinh linh nhất thời phân tán, khi tiến nhập bên trong thành, Thiên Anh hạ xuống, hướng Nham Thạch nói:

- Tinh Linh chúng ta mỗi nhà chỉ có một gian thụ ốc, cũng không có dư phòng chiêu đãi các ngươi, như vậy đi, các ngươi trước tiên ở bên bờ nghỉ ngơi, ta sẽ nhanh hướng Nữ Vương bệ hạ báo cáo một chút.

Nham Thạch gật đầu nói:

- Thiên Anh đại thúc, chúng ta tại bên bờ nghỉ ngơi, Tinh Linh thành thật sự là nhân gian tiên cảnh, cảnh sắc động lòng người, mệt mỏi tự nhiên tiêu thất. Muốn phiền ngài hướng Nữ Vương bệ hạ nói một tiếng, chúng ta muốn bái kiến.

Thiên Anh gật đầu, hai tay tạo thành chữ thập trước ngực, niệm tinh linh chú ngữ, quang mang màu xanh biếc bao trùm hắn bên trong, đột nhiên, hắn hai tay tách ra, lưỡng đạo lục mang bắn tới đại thụ bên cạnh, đại thụ cành lá nhanh chóng sinh trưởng, lát sau hình thành nên một gian thiên nhiên phòng ốc, vừa lúc đem đám người Nham Thạch bao phủ ở bên trong.

Mỉm cười, Thiên Anh nói:

- Các ngươi ở tạm trong này nghỉ ngơi! Á Viên, Mã Thì, hai người các ngươi đi theo ta

Nói xong, tung cánh hướng cổ thụ nơi trung tâm hồ nước bay đi. Nham Thạch đem A Ngốc đặt trên mặt đất, vừa tiến nhập thụ ốc đã hướng Huyền Nguyệt hỏi:

- A Ngốc có bí mật gì?

Hắn đã làm gì khiến đám đạo tặc chạy trốn chứ? Hơn nữa ta đã cẩn thận xem qua, lúc nãy những tên đạo tặc công lực không cao tất cả đều đã chết, trên người ngay cả một điểm vết thương cũng không có.

Huyền Nguyệt le lưỡi, nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!