Huyền Nguyệt ngẩn người:
- Ngươi sao vậy? Ta chỉ muốn biết nô dục là cái gì, sao ngươi phải kích động như thế?
Nguyệt Ngân vẻ mặt xấu hổ nói:
- Huyền Nguyệt tiểu thư, ngươi đừng hỏi nữa, chúng ta chuẩn bị tiến vào sâm lâm thôi, ngươi xem còn đồ vật gì bỏ quên trong xe ngựa thì nhanh mang theo.
Huyền Nguyệt lắc đầu nói:
- Ta mới là người không có đồ vật để quên ấy chứ! Ngươi không nói, ta hỏi A Ngốc.
- A Ngốc, ngươi nói cho ta biết, cái gì gọi là nô dục?
A Ngốc mờ mịt lắc đầu:
- Ta…ta cũng không biết! Bất quá nếu là nô lệ, vận mệnh hẳn là rất bi thảm. Tinh Linh thật sự rất đáng thương.
- Nguyên lai nhân loại cũng có người như thế, ta đây là lần đầu tiên được chứng kiến.
Một thanh âm lạnh như băng từ trong rừng cây truyền ra. Mọi người theo hướng đó nhìn lại, thấy hơn mười thân ảnh màu xanh biếc từ rừng rậm bay ra.
Mọi người càng chăm chú, chỉ thấy trong đó nam có nữ có, thân thể so với nhân loại nhỏ hơn một chút, bao trùm thân thể là một màu xanh biếc thay quần áo, sau lưng đều có hai cánh chim trong suốt, đại bộ phận nhân thủ đều sẵn sàng đoản cung cũng màu xanh biếc nốt, hơn mười cặp mắt to tròn oán hận chằm chằm nhìn đám người A Ngốc.
Ngoại trừ sau lưng có cánh ra thì điểm khác biệt lớn nhất giữa bọn họ cùng nhân loại, đó là bọn họ có lỗ tai nhọn hoắt dựng đứng.
Lành lạnh sát khí từ trên những người này truyền đến, mọi người đều mơ hồ cảm giác được cung tên kia ẩn tàng lực xuyên thấu cực mạnh, tựa hồ tùy thời đều có thể đem mọi người hạ sát. Nham Thạch cất tiếng:
- Là Tinh Linh Tộc bằng hữu, mọi người đừng động thủ.
Nói xong, hắn tiến lên vài bước, hướng phía một gã nam Tinh Linh cầm đầu, thi lễ nói:
- Tinh linh đại ca, ngài hảo!. Ta là Nham Thạch
- tộc nhân Phổ Nham Tộc, lần này đặc biệt đến đây bái kiến Tinh Linh Nữ Vương bệ hạ. Không biết Tinh Linh Tộc đã xảy ra chuyện gì khiến cho các ngươi khẩn trương như thế?
Nam Tinh Linh cầm đầu ngẩn người, nói:
- Ngươi là Phổ Nham Tộc, Nham Thạch? Vậy Nham Phi là như thế nào với ngươi?
Nham Thạch đáp:
- Nham Phi chính là gia phụ. Chẳng lẽ đại ca có quen biết gia phụ ?
Nam Tinh Linh không chút buông lỏng, cảnh giác nói:
- Có gì chứng minh ngươi cùng Nham Phi có quan hệ?
Nham Thạch mỉm cười, từ trong lòng móc ra một khối đá ném qua, A Ngốc mơ hồ cảm nhận được, trên mặt đá có khắc chữ trong đó ẩn chứa không ít năng lượng. Tinh Linh tiếp nhận hòn đá, Nham Thạch nói:
- Đây là khi ta sinh ra, Phổ Nham Tộc vĩ đại, Phổ Lâm tiên tri ban cho ta làm bùa hộ mệnh. Thỉnh ngài xem xét.
Tên tinh linh kia nhìn kỹ khối đá, lắc đầu, nói:
- Ta xem qua chẳng thấy có gì đặc biệt, bất quá nếu ngươi khẳng định mình là Phổ Nham Tộc nhân, vậy có thể theo chúng ta tiến vào sâm lâm. Các ngươi đến Tinh Linh sâm lâm, thật chỉ muốn bái kiến Nữ vương bệ hạ?
Nham Thạch nói:
- Chúng ta vốn muốn thông qua lãnh địa Thiên Nguyên tộc, đi đến vùng Tử Vong Sơn mạch tìm kiếm đồ vật, ngang qua quý địa, đặc biệt đến bái kiến Nữ vương bệ hạ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!