Chương 18: Hồng Y Giáo Chủ

A Ngốc vừa định cự tuyệt, đột nhiên hắn phát hiện thân thể chính mình đã không cách nào động đậy được, nhưng cũng không phải là cảm giác gì khó chịu, chỉ là năng lượng thần thánh khổng lồ kia đối với hắn tạo thành sự uy hiếp mà thôi.

Trong đầu hắn mơ hồ một trận, bất tri bất giác hướng tới căn phòng nơi Huyền Nguyệt đang dưỡng thương đi đến. Hông Y Giáo Chủ không có nói gì, cũng không hề để ý đến Cơ Cách đang toàn thân run rẩy, cùng hai bạch y tế tự và ngân giáp chiến sĩ hộ vệ chậm rãi đi theo A Ngốc.

Tới trước cửa phòng A Ngốc mới chợt bừng tỉnh, hắn đột nhiên xoay người lại nhìn về phía Hồng Y Giáo Chủ, giật mình nói :

"Ngươi…….. ngươi vừa làm gì ta ?"

Hồng Y Giáo Chủ nhàn nhạt nói :

"Là thần thánh dẫn đường cho ngươi, mở cửa đi."

A Ngốc hiểu được, đã tới nước này rồi thì Huyền Nguyệt như thế nào cũng trốn không thoát. Dưới sự bất đắc dĩ, hắn đành phải tiến lên mở cửa.

Làm cho người ta ngạc nhiên chính là bên trong phòng không hề có người, chăn gối trên giường ngoại trừ có chút hỗn loạn ra thì chỉ có một bộ ma pháp bào bị dính máu.

Hồng Y Giáo Chủ tựa hồ cũng không cảm thấy gì kì quái, chỉ là thở dài một tiếng nói :

"Nha đầu này, thật sự là càng ngày càng ngoan cố a. Ai…….."

Vị nữ bạch y tế tự kia vội vàng bước lên hai bước, đi tới trước giường cầm bộ ma pháp bào có dính chút máu kia lên, run giọng nói :

"A….. Nguyệt Nguyệt thật sự là bị thương rồi."

Thanh âm nàng nhu hòa phi thường dễ nghe, tựa như đến từ tiên giới, cho dù là đang trong trạng thái lo lắng vẫn không hề giảm đi chút mị lực mê nhân nào.

Hồng Y Giáo Chủ nói :

"Na Toa, nàng đừng khẩn trương như vậy, Nguyệt Nguyệt không có việc gì đâu. Chúng ta trước tiên qua bên kia đã."

Vị nữ bạch y tế tự bước nhanh tới trước mặt Hồng Y Giáo Chủ, đưa tay hất mạnh chiếc mũ trùm đầu ra, cả giận nói :

"Nó là nữ nhi của ta, ta có thể không nóng nảy được không ? Ngươi không phải là thần thông quảng đại sao, vậy mau đưa Nguyệt Nguyệt về đây cho ta. Nếu nó mà có gặp phải chuyện gì, ta cũng không muốn sống nữa."

A Ngốc ngơ ngác nhìn vị nữ bạch y tế tự, chiếc mũ trùm đầu trong cơn tức giận rơi xuống làm mái tóc màu lam dài óng mượt của nàng xõa tung trước mặt mọi người, làn da trắng nõn điểm chút phấn hồng, một đôi mắt to tròn long lanh cũng màu lam giống hệt Huyền Nguyệt đang toát ra thần sắc lo lắng.

Nhìn qua nàng mới chỉ khoảng hai tám hai chín tuổi, dung nhan tuyệt mĩ lộ vẻ ai oán, hàng mi cong vút mang theo nét sầu bi. Gương mặt này……. nhìn có chút quen quen a. Đúng rồi, Huyền Nguyệt và nàng cơ hồ giống nhau như đúc.

Hồng Y Giáo Chủ tựa hồ có chút xấu hổ ho khan một tiếng, tự mình đội lại mũ trùm đầu cho Na Toa :

"Ta đã tính qua rồi, Nguyệt Nguyệt không có việc gì. Đây là ở bên ngoài, nàng đừng nên phóng túng quá."

Na Toa tựa hồ như cũng biết vừa rồi chính mình có chút nóng nảy, cúi đầu im lặng không nói gì, chỉ là ngọc thủ nắm chặt lấy ma pháp bào đang run rẩy.

Hồng Y Giáo Chủ nhìn A Ngốc nói :

"Tiểu bằng hữu, chúng ta qua bên kia đi, ta có chút chuyện muốn hỏi ngươi."

Dưới khí thế cường đại của bọn họ, A Ngốc căn bản không khơi dậy nổi một chút ý niệm phản kháng trong đầu, chỉ đành đi theo về phía hậu đường.

Bọn người Cơ Cách vẫn như cũ đứng im tại chỗ, thấy trong đoàn người trở về không có bóng dáng Huyền Nguyệt, sắc mặt nhất thời trở nên tái nhợt.

Hồng Y Giáo Chủ đi tới trước mặt Cơ Cách ngừng lại, hỏi :

"Nói cho ta biết hết thảy mọi chuyện từ khi ngươi gặp nữ nhi của ta."

Cơ Cách cung kính cúi đầu, nói :

"Vâng, thưa giáo chủ đại nhân. Tại buổi sáng hôm nay………….." Hắn không dám có chút sai lệch, đem chuyện Huyền Nguyệt tại sao đến nơi này, như thế nào tiến hành trắc thí ma pháp nhất nhất kể qua một lượt :

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!