Cũng may ba đứa nhóc này còn hiểu được chính mình, lại quá mức đam mê phim, sách, cũng không có ỷ vào sự bảo vệ của bùa bình an mà chạy lung tung đi tìm chỗ chết.
Miễn là bọn họ không làm điều gì trái với pháp luật hay gây ra nguy hiểm tới tính mạng, Tô Vân Thiều sẽ không quan tâm đến bọn họ.
Cô đã tìm được một tổ chức từ thiện đáng tin cậy, quyên góp một nửa số tiền bán bùa bình an, còn một nửa còn lại cộng với số tiền mà Tô Y Y và ba Tô cho, cô đã mua bốn miếng ngọc nhỏ.
Người trong nhà không biết cô là thiên sư, cô cũng không nghĩ ra lý do gì để khiến người nhà vốn không tin vào phong thuỷ, chuyện huyền học mà đeo bùa bình an ở bên người, cho nên cô muốn làm bùa bằng ngọc (ngọc phù) cho bọn họ.
Sức chịu đựng của ngọc tốt hơn bùa thường, nhưng cũng tốn thời gian và công sức nhiều hơn.
Tô Vân Thiều chỉ mất vài giây là có thể vẽ ra một lá bùa bình an, nhưng để làm được bùa bằng ngọc thì phải mất đến hai tiếng đồng hồ.
Vì thế, hai ngày này vừa tan học cô liền về nhà và không ra khỏi cửa.
Mẹ Tô mới đầu còn vui mừng vì con gái sẽ không về nhà muộn, hiện giờ lại lo lắng có phải con gái đang giận dỗi với bạn học, kết quả bà vừa gõ cửa đã phát hiện Tô Vân Thiều đang ở trong phòng tắm mà điêu khắc, thế là vội vàng kéo cô ra vườn hoa.
Ngoài vườn hoa có bàn ghế, cũng có vòi nước, chẳng phải tốt hơn so với trong phòng tắm hay sao? Mẹ Tô cũng không hỏi con gái mình đang làm gì, bà chỉ nghĩ đó là một sở thích.
Ba Tô đi sớm về trễ, lúc ông về đến nhà thì Tô Vân Thiều đã trở về phòng, Tô Húc Dương lại ở tại ký túc xá của trường cho nên ba người bọn họ đều không biết chuyện gì.
Bởi vì Tô Y Y luôn để ý đến cô, sau khi phát hiện Tô Vân Thiều đang điêu khắc những hoa văn quá mức phức tạp và tinh tế, liền tò mò hỏi:
"Chị đang làm cái gì vậy?"
Còn khắc một lúc bốn cái, cũng không sợ mệt chết sao.
Tặng người. Tô Vân Thiều trả lời.
Mẹ Tô đưa trái cây cho hai cô con gái, vừa lúc nghe thấy hai từ này,
"Vân Vân có bạn trai à?"Tô Vân Thiều: ……Tô Y Y: ……Hai chị em liếc nhau, cùng thở dài.
Tô Vân Thiều:
"Mẹ, mẹ cảm thấy con có thể một chân đạp được bốn thuyền à?"Tô Y Y:
"Cá đã ở trong ao làm sao đáng được chăm sóc cẩn thận như vậy?"
Cũng đúng. Mẹ Tô gật đầu,
"Tốn nhiều thời gian và sức lực như vậy để làm đồ vật thì nhất định phải tặng cho con cá mà mình thích nhất, những con cá khác thì tuỳ tiện bỏ chút tiền mua quà tặng là được rồi."Tô Vân Thiều: ???
Thực là, cô cảm thấy Tô Y Y mới là con gái ruột của mẹ Tô mới phải.
Tô Y Y:
"Cho bốn người bạn của chị phải không?"Tần Giản và Bách Tinh Thần rất nổi tiếng trong trường học, có rất nhiều nữ sinh trong tối ngoài sáng thầm thương trộm nhớ bọn họ, trên diễn đàn của trường gần đây luôn tràn ngập những lời đồn, bàn tán về việc hai người bọn họ luôn vây quanh Tô Vân Thiều.
Tính thêm hai cô bạn khác trong nhóm này, bốn người, bốn miếng ngọc, vừa đủ luôn.
Bọn họ có cái khác. Tô Vân Thiều không muốn hai mẹ con này lại đoán ra chuyện gì càng lạ lùng hơn, trực tiếp lộ ra đáp án,
"Cái này làm cho người trong nhà."Tô mẹ: ??! Tô Y Y: ?!! Hai mẹ con sửng sốt một chút, sau đó lại nhìn bốn miếng ngọc được điêu khắc rất đẹp, ánh mắt lại trở nên dịu dàng.
Hoá ra là đưa cho người nhà?
Vậy thì không thành vấn đề.
Ngay sau đó, hai mẹ con đều nhất trí mà lôi di động ra để chuyển tiền.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!