Chương 1074: Đai chiến Tùy Đường (29)

Dương Nguyên Khánh đi ra lều, vỗ vỗ chiến mã, cười với Trình Giảo Kim:

-Lần này cướp Đồng Quan đạo, càn quét Quan Trung, ngươi lập được đại công, con ngựa này thưởng cho ngươi.

Nếu là ngày thường, Trình Giảo Kim nhất định hoan hô một tiếng, nhảy lên ngựa, nhưng hôm nay gã không muốn, gã liếc nhìn chiến mã một cái. Mặc dù gã trong lòng rất muốn con ngựa Ô Truy này, nhưng trong lòng gã còn có thứ đồ muốn hơn.

Gã cuối đầu, nhỏ tiếng:

-Điện hạ, con ngựa này ty chức không cần, có thể thường cho tướng sĩ khác, có thể phong ty chức tước vị gì không?

Dương Nguyên Khánh không kìm được nổi cười, hóa ra tiểu tử này muốn được tước vị.

Hắn gật đầu, khẽ cười nói:

-Ngươi lập được công tích, tước vị có thể thăng một bậc, phong quận công. Nhưng năm sau ta định bảo Lý Tĩnh đi diệt Cao Ly, ngươi cũng có thể theo y đến Cao Ly tác chiến.

Chỉ cần ngươi có thể lập công tích ở Cao Ly, ta sẽ phong ngươi là Lỗ quốc công.

Trình Giảo Kim vui mừng khôn xiết, gã nhanh chóng quên lời nói lúc nãy của mình, nhận lấy dây cương, vỗ vỗ mặt của con ngựa, cười không khép miệng:

-Ban thưởng của Điện hạ, ty chức sao dám không cần, chỉ là... Điện hạ làm sao biết ty chức thích con ngựa này?

Vây thành Trường An đã qua gần mười ngày, quân Tùy trước sau không có phát động thế công. Từ lúc bắt đầu, Dương Nguyên Khánh liền không có định công thành, triều Đường đã đại thế đã mất, quân Đường đã không có hy vọng gì.

Có lẽ vừa bắt đầu bọn họ còn có chút mờ mịt, nhưng theo thời gian dầnrôi, bọn họ chỉ sẽ càng ngày càng tuyệt vọng...

Buổi sáng ngày thứ mười, ngoài tường thành bốn phía đông, tây, nam, bắc Trường An, khắp nơi xuất hiện mười cỗ máy bắn đá cực lớn. Máy bắn đá loại lớn dài tới hai trượng năm tấc, được mấy chục con bò kéo, ầm ầm thẳng tiến về hướng tường thành.

Binh lính đầu thành nhất thời khẩn trương lên.

Tang tang chuông cảnh báo gõ vang, binh lính quân Đường sớm đã bị giày vò đến kiệt sức lại chạy lên đầu thành, giương cung lắp tên, trong lòng thấp thỏm bất an nhìn máy bắn đá dần dần tới gần.

-Chuẩn bị nỏ sàn!

Đoàn Đức Thao lớn tiếng quát to, từng cỗ nỏ sàn lắp trên lỗ châu mai, nhắm ngay máy bắn đá ngoài mấy trăm bước.

-Bắn!

Tùng tùng tiếng trống vang lên, trên ngàn nỏ sàn trên đầu thành đồng thời phóng ra. Mũi tên dài chi chít bắn về phía máy bắn đá. sức lực mạnh mẽ, bắn lên giá gồ chát chát vang lên, không ngừng có bò kéo đầy bị trúng tên, ngã trên vũng máu.

Máy bắn đá loại lớn ngoài ba trăm dặm dừng lại, từng cỗ máy bắn đá do mấy trăm binh lính kéo, cán tay dài tới mấy trượng bị kéo cúi xuống, mấy tên binh lính quân Tùy bõ túi da hình tròn vào trong máy bắn đá.

-Bắn!

Mười mấy quả cầu da lớn liên tục ném mạnh lên đầu thành Trường An. Trong không trung, quả cầu vỡ ra, từng tấm truyền đơn rải khắp nơi rơi xuống, bay lả tả bị gió thổi vào trong thành. Binh lính quân Đường trên đầu thành cũng dừng bắn, ngơ ngác nhìn trên trời nhẹ nhàng rớt xuống những mảnh giấy.

Rất nhiều binh lính thừa dịp quan quân không để ý, nhặt một tờ nhét vào trong ngực.

-Không cho phép cất giấu riêng, tất cả truyền đơn nộp lên trên!

Đoàn Đức Thao cưỡi ngựa trên đầu thành quát to, nhưng không lâu sau y cũng đành tuyệt vọng. Quân Tùy lại tiếp tục ném mạnh, trên không cả thành trì phiêu đãng mành giấy, có hơn mấy trăm ngàn tờ...

Gia tộc Độc Cô ở trong thành Trường An bày ra hai mươi bốn lều cháo lớn, cả đêm không ngừng phát cháo cho dân đói Trường An, làm rất nhiều nhà nghèo không còn lương thực, gia đình vốn đã tuyệt vọng lại nhìn thấy hy vọng.

Mỗi ngày đám người không ngừng xếp hàng thật dài trước lều cháo, nhận cửu tế của gia tộc Độc Cô.

Chỉ trước cửa lớn chợ Lợi Nhân bày ba lều cháo, mỗi ngày đều có mấy ngàn người chạy đến xếp hàng nhận cháo. Giữa trưa, một chiếc xe ngựa dưới hộ vệ của mấy tên kỵ sĩ chậm rãi dừng trước cổng chợ Lợi Nhân. Cửa xe mở ra.

Lý Kiến Thành mặc sắc phục người bình thường từ trong xe ngựa đi ra.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!