Chương 2: (Vô Đề)

Ninh Hi phải một lúc lâu sau mới dần lắng dịu cơn sóng gió trong lòng, giọng nói khàn khàn cất lên:

"Trong chuyện này hẳn là có điều gì hiểu lầm, tại hạ chưa từng nghe sư tôn nhắc đến việc này bao giờ."

Thế nhân đều biết, Liễm Nguyệt đạo tôn giữ mình thanh cao, dành cả đời hiến dâng cho thiên hạ thương sinh, chưa từng vướng bận tình duyên, huống chi lại là với dòng họ Vân Giao nổi tiếng phóng túng.

Sự việc này khiến mọi người đều khó lòng tiếp nhận, đặc biệt là Ninh Hi. Trong tâm tưởng nàng, sư tôn vốn là bậc cao thượng vĩ đại, siêu phàm thoát tục, sao có thể cùng Hải Hoàng có quan hệ đạo lữ!

Ngao Tu đối với phản ứng kinh ngạc của mọi người đã đoán trước, hắn bình tĩnh từ trong tay áo lấy ra một túi gấm màu đỏ, mở ra lộ ra một sợi tóc đen được buộc bằng tơ hồng.

"Mười năm trước, ta bị trọng thương, mạng sống mong manh, may nhờ Liễm Nguyệt đạo tôn cứu giúp. Ta cùng nàng sớm tối ở chung, tình cảm dần nảy nở, kết làm đạo lữ.

Khi chia tay, ta tặng nàng long lân, nàng cắt một lọn tóc trao ta làm tín vật, hẹn ước sau khi ta trở thành Hải Hoàng sẽ đến Tứ Di Môn tìm nàng. Không ngờ rốt cuộc... ta vẫn tới muộn một bước..." Ngao Tu thở dài não nề.

Từ Mạn Mạn há hốc miệng, giây lâu mới chợt nhớ ra người ấy là ai.

Đúng vậy, mười năm trước nàng từng cứu một con cá ở bờ biển. Nhưng trong trăm năm qua, nàng cứu không dưới hai ba mươi con cá, làm sao nhớ hết được? Duy chỉ có con cá này khiến nàng ấn tượng, bởi lúc bị cứu, đôi mắt nó đã mù lòa!

Tứ Di Môn vốn nằm ven bờ Đông Hải, nơi ngư dân thường ra khơi đánh bắt. Từ hơn ba ngàn năm trước, khi Nhân tộc và Yêu tộc kết minh, đã có điều ước rằng hai bên không xâm phạm lẫn nhau.

Nhân tộc có thể đánh cá nhưng không được bắt những tiểu hải yêu đã khai linh trí, còn Yêu tộc không được gây sóng gió hại ngư dân.

Năm đó, Tứ Di Môn nghe ngư dân kể biển động bất thường, nhiều thuyền bị nhấn chìm, đã cử đệ tử đến Linh Sư Đảo gặp Phụ Nhạc yêu tôn. Phụ Nhạc yêu tôn tỏ ra bất lực, vì việc này do cuộc tranh giành ngôi vị Hải Hoàng của Thủy tộc gây ra.

Từ Mạn Mạn đành phải tự mình đến hải vực vô tận tìm Ngao Thương lý luận. Nhưng lúc ấy Hải thần cung hỗn loạn, nàng không tìm được người lại không thể ở lâu dưới nước, đành quay về, lệnh cho môn đệ bảo vệ ngư dân ra khơi, từ đó mới giữ yên sinh mạng và kế sinh nhai của dân chài ven biển.

Và con cá nàng cứu được chính là Ngao Tu. Lần đầu gặp mặt, Ngao Tu toàn thân đầy thương tích, vảy rụng lả tả, nằm bất lực trên bãi biển. Từ Mạn Mạn phát hiện hắn có yêu khí, biết không phải cá thường, liền cho uống linh đan rồi đưa vào hang động linh khí dồi dào dưỡng thương.

Mấy ngày sau, Ngao Tu tỉnh lại nhưng đôi mắt vẫn mù. Từ Mạn Mạn biết nếu bỏ mặc, hắn khó sống nổi, liền tiếp tục chữa trị, giã thuốc bố trận.

Nhờ đó, vết thương của hắn hồi phục nhanh chóng, chỉ bảy tám ngày đã hóa được hình người.

"Nghe nói dạo này Hải thần cung đại loạn, tiểu ngư như ngươi chắc cũng bị liên lụy." Từ Mạn Mạn ôn tồn nói:

"Hang động này rất kín đáo, ta lại bố trí linh trận, ngươi yên tâm dưỡng thương. Đợi khi ngoài kia yên ổn, hãy ra đi."

Ngao Tu gương mặt thanh tú tái nhợt, đôi mắt vô hồn, trầm mặc hồi lâu mới khàn giọng hỏi:

"Ngươi là ai? Vì sao cứu ta?"

Từ Mạn Mạn khẽ mỉm cười:

"Ta là Liễm Nguyệt đạo tôn Tứ Di Môn, chắc ngươi cũng nghe qua danh hiệu."

Ngao Tu hơi nhướng mày, rồi cúi đầu.

Lúc ấy Tứ Di Môn đã là đệ nhất đạo môn, danh tiếng vang xa. Từ Mạn Mạn thường cứu người rồi nhận về làm đệ tử, với Ngao Tu cũng vậy. Nhưng nàng không ngờ, trong khi mình chỉ xem hắn như bao người khác, thì hắn lại dành cho nàng tình cảm khác thường.

Lúc bị thương nặng, mắt không nhìn thấy, Ngao Tu luôn sợ nàng bỏ rơi nên thường nắm chặt vạt áo nàng. Khi Từ Mạn Mạn hỏi tên, hắn nói mình không có tên, chỉ được các Thủy tộc gọi là Nhất Linh Cửu

- đứa con thứ 109 của tiên nhiệm Hải Hoàng, sau còn hơn trăm đứa nữa.

Từ Mạn Mạn ngẩn người giây lát, rồi bảo:

"Vậy ta gọi ngươi là A Cửu vậy."

Hai người ở cùng lâu, A Cửu dần cởi mở, kể chuyện Hải thần cung. Biết hắn sống khổ sở, Từ Mạn Mạn khuyên đến Tứ Di Môn, nhưng hắn kiên quyết từ chối.

"Đợi ta thành Hải Hoàng, sẽ tìm ngươi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!