Buổi chiều ngày hôm đó, Đại Lý tự Thiếu khanh Hoàng Dung đích thân đến.
Lý trưởng sử! Hoàng Dung mang theo quan văn tên là Liên Hạo kia, còn có một phu khuân vác, vác một hòm sơn to oạch, để trong sân Khu ma ti. Lý Cảnh Lung vừa say rượu vừa đau đầu, tóc tai bù xù, cau mày ra gặp khách.
Trải qua vụ án khoa cử, Đại Lý tự không dám coi thường Lý Cảnh Lung nữa, dù sao cũng lập công cho đất nước, lại được thiên tử ưu ái. Hoàng Dung vẻ mặt tươi cười, hòa ái, nói:
"Còn chưa dậy sao? Dù hơi mạo muội, Khu ma ti chắc hẳn ban đêm đều ra ngoài bắt yêu…"
Mời vào trong.
Lý Cảnh Lung lúc đưa Hồng Tuấn về mặt trời đã lên cao, bị hắn đè đến cả người mệt rã cả ra, mắt còn không mở được, mệt mỏi nói,
"Là Cảnh Lung mạo muội, đợi ta thay y phục…"
Ngươi còn ngủ!
Hoàng Dung vội nói,
"Đây là vụ án Đại Lý tự chuyển giao cho ngươi, mau đặt xuống."
Lý Cảnh Lung tỉnh ngay lập tức, nhìn cái hòm kia, hơn nửa này không lấy lại được tinh thần, Hoàng Dung lại nói:
"Có việc ngươi cứ nói với Liên Hạo."
Liên Hạo vội nói vâng vâng vâng, cùng Hoàng Dung chạy trốn như bay.
Lý Cảnh Lung sững người, mở cái hòm ra, bên trong ngổn ngang lộn xộn một đống hồ sơ phải đến hơn hai trăm quyển.
Lúc mọi người tỉnh lại, mặt mày ủ rũ, Hồng Tuấn đi ra rửa mặt vẫn còn hát
"Xuân giang triều thủy liên hải bình…". Mọi người vẫn còn nói mãi về chuyện thanh lâu nhạc phường đêm qua.
"Đêm nay lại đi chơi thôi."
Cừu Vĩnh Tư nói.
A Thái nói:
"Ta không còn bao nhiêu tiền, lần trước trả trước ba ngàn hai trăm lượng còn chưa gửi lại nữa."
Ta có, ta có.
Hồng Tuấn nói,
"Chúng ta đến tiệm kia mua bánh gạo anh đào đi."
Mạc Nhật Căn nói:Được! Tiệm này...Tra án!
"Lý Cảnh Lung biểu tình không thể yêu thương nổi, nói"Còn muốn chơi? Giải tán đi!
"Sau cơm trưa, Hồng Tuấn nhìn một đống hồ sơ vụ án trên bàn, mắt mọi người đều trợn tròn."Chúng ta không phải chỉ tìm mèo thôi sao.Mạc Nhật Căn nói,Đến mức vậy không?
"Lý Cảnh Lung ném cho mỗi người một quyển, nói:"Đây là Đại Lý tự đưa tới những vụ án khó xử lý, toàn bộ xem qua một lần, mai chia nhau ra tra.Tất cả đều liên quan đến yêu quái sao?Hồng Tuấn hỏi.Làm gì nhiều yêu quái như vậy.
"Cừu Vĩnh Tư cười nói,"Chắc vì trước mặt bệ hạ và quý phi chúng ta được sủng ái, thành ra đắc tội người khác.
Mấy vụ án không xử lý được đều ném hết lại đây.Lý Cảnh Lung đáp:Nếu không liên quan yêu quái, phê một dòng Không có yêu khí rồi trả về Đại Lý tự, cho họ tự giải quyết.
"Hồng Tuấn nhìn quyển trục trong tay, nói:"Người bán hàng rong họ Tần nửa đêm chết bất đắc kỳ tử trong Vu gia cũng kệ sao?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!