Chương 14: Tháp hạ can thi

Giữa trưa, Hồng Tuấn đến tửu lâu đã hẹn trước với ba người kia, chính là một chỗ gọi Ngư dược long môn. Hồng Tuấn tâm tình chưa bình phục, nói:

"Hôm nay… đã xảy ra chuyện lớn rồi!"

Cừu Vĩnh Tư cùng Mạc Nhật Căn, A Thái cũng vừa mới ngồi xuống, trên mặt đều trưng ra vẻ không hiểu gì cả, vội hô

"Mau mau mau, mau kể lại, sao trưởng sử còn chưa tới?"Hắn mang mèo trở về.Hồng Tuấn nói,Dặn chúng ta cứ ăn trước, chút nữa hắn đến sẽ giải thích kĩ càng.Hắn thật sự tìm được?" Mạc Nhật Căn kinh ngạc hỏi

Ba người nhìn nhau, vội truy hỏi. Hồng Tuấn chỉ đành giải thích Lý Cảnh Lung trở về Khu ma tư thu xếp con mèo kia.

Bởi vì phát hiện thi thể nên đến Đại Lý tự hỏi thăm xem có người nào mất tích không, đi phá án lại gặp một cái án khác, việc này rất quan trọng trước hết cần phải hỏi rõ ràng.

"Ăn cơm thôi, ta sắp chết đói rồi."

Tiểu nhị đến đọc tên đồ ăn, mọi người nghe không hiểu gì. A Thái từ xa đến chưa ăn đồ ăn Trường An bao giờ, Mạc Nhật Căn sinh ra tại thảo nguyên cũng chưa từng trải qua yến hội xa hoa ở Đại Đường, Hồng Tuấn thì càng chưa ăn thử.

Cừu Vĩnh Tư thì khiêm tốn:

"Mấy người gọi món gì ta ăn cái đó."

Mọi người nghe tên đồ ăn không hiểu gì, cuối cùng Cá chép yêu hết kiên nhẫn, mở miệng gọi đồ, ở sau lưng Hồng Tuấn cái miệng một há một mở nói:

"Ô trĩ kê canh sáu bát, thuân tuần xào sơ một đĩa, thông dấm kê, một đĩa rau cuộn ngũ sắc, món chính ngự hoàng vương mẫu sáu bát, canh ngân nhĩ tráng miệng sau bữa, li sơn thiêu xuân một vò. Đồ ăn tuyệt không được dùng cá chép."

Ai?! Tiểu nhị nháy mắt sắc mặt trắng bệch,

"Ai đang nói chuyện thế?!"

Phúc ngữ![1] Hồng Tuấn lập tức trả lời.

"Bốn người ăn sáu phần?" Tiểu nhị không ngừng nhìn chỗ trống bên cạnh A Thái, vẻ mặt cực kì kinh hãi.

"Còn có người chưa đến."

Hồng Tuấn nói,

"Mang đồ ăn lên xong không cần ở lại đâu."

"Cá chép nhiều xương, ai ăn đâu." Tiểu nhị lẩm bẩm

Ngươi nói cái gì?! Cá chép yêu sau lưng Hồng Tuấn bị vũ nhục trợn mắt.

Tiểu nhị: ???

"Không có gì, ngươi mau đi đi." Hồng Tuấn nhanh chóng đuổi tiểu nhị kia đi xuống.

Tiểu nhị sợ hãi mang đồ ăn lên, chưa đến một khắc đầy một bàn đồ ăn tinh mỹ. Lúc này Hồng Tuấn mới biết đồ ăn hồi trước trên đường không thể gọi là cơm.

Canh gà ác trong bát bốc khói, thuân tuấn chính là cá xào thịt dê, thông dấm kê là gà hấp, dưới lớp da vàng ruộm là thịt gà trắng bóc, xông vào mũi một mùi thơm ngát. Ngự hoàng vương mẫu là cơm nấu với trứng gà.

Bốn người một cá ăn như gió cuốn mây tan.

"Triệu Tử Long trước kia ở trong quán ăn Trường An." Hồng Tuấn vừa ăn vừa nói,

"May mắn nó nghe được nhiều thứ."

A. Mạc Nhật Căn cười,

"Hóa ra là đầu bếp hả? Nhìn đoán không ra."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!