Máy móc muôn năm
Dạo trong chợ đen một lúc, ba người trò chuyện xác định hành trình một tháng sau xong, Trần Tiếu Niên và Hạ Ca tạm biệt A Cửu, ngồi phi thuyền rời đi.
Lần này không phải đến chung cư của Trần Tiếu Niên mà về nhà chính của họ Trần.
Nhà họ Trần cực kỳ lớn, vô cùng quý phái, thậm chí còn lớn hơn sở nghiên cứu của Lục Hành Thâm trong trí nhớ của Hạ Ca.
Chẳng qua nghe nói người nhà họ Trần rất đông, khi có mặt ở đây sẽ lấp kín.
Vừa vào cửa đã thấy một biển hoa rộng lớn, Hạ Ca cởi mũ, có cảm giác như đi vào công viên, vừa nói chuyện với Trần Tiếu Niên vừa đi dạo thật lâu.
Trần Tiếu Niên nhìn tòa nhà, xấu hổ nói mình không muốn về lắm.
"Không phải tôi không muốn cho cậu vào nhà, chỉ là tôi không biết cách sống chung với người lớn, tôi sẽ thấy căng thẳng, cậu cũng không được thoải mái."
Hạ Ca hào phóng ngỏ ý không sao:
"Cậu đã dẫn tôi đi chơi rất nhiều nơi, tôi vẫn thích vườn hoa rộng lớn này nhất, chúng ta làm xong là được!"
Vả lại Trần Tiếu Niên còn chưa đưa hạt giống cho cậu.
Hạ Ca rất mong chờ chúng, những cái khác không quan trọng.
Trong vườn có rất nhiều loài hoa, Hạ Ca chọn tới chọn lui được hai loại là cây me đất với hoa tím tam sắc.
Trần Tiếu Niên đưa cho cậu một bọc hạt giống thật lớn kèm theo một số dụng cụ có thể sẽ dùng đến.
Hôm nay có thể nói là bội thu.
Chờ Hạ Ca làm xong mọi chuyện, đội mũ ôm hạt giống quay về, thời gian đã gần tới giờ cơm tối.
Dường như Lục Hành Thâm cũng bận bịu cả ngày, đợi đến khi Hạ Ca vui vẻ nấu cơm bưng đến mới ấn trán nhắm mắt nghỉ ngơi một lát.
Hạ Ca nhìn tay trái đeo găng của hắn, thất thần nghĩ, chẳng lẽ 10% của Lục Hành Thâm là tay trái?
Nhưng hình như nếu chỉ là một bàn tay sẽ không có tỉ lệ lớn tới thế.
Nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng Lục Hành Thâm cũng tạm dừng công việc, Hạ Ca lập tức vứt đi những nghi ngờ vừa rồi, hối thúc hắn ăn cơm.
Lục Hành Thâm không hiểu lắm:
"Vì sao cứ phải bảo tôi ăn?"
Nếu nói theo giá trị dinh dưỡng thì dịch dinh dưỡng có thể hoàn toàn thay thế, không thiếu bất cứ chất nào, hơn nữa càng hiệu quả hơn.
"Ăn một mình chán lắm, không phải ngày nào chú Đức cũng ở đây."
Lục Hành Thâm: ...
Không, hắn có cảm giác nếu chú Đức ở đây, 996 sẽ càng sốt sắng kéo hắn đi ăn chung.
Thôi.
Chắc chắn là do hắn quá mệt mỏi nên mới có ý định tìm hiểu suy nghĩ của người máy.
Hạ Ca nấu ba món mặn một món canh, có lẽ là vì mấy lần trước nấu ăn thành công nên lần này hơi quá tay, đồ ăn mới không phát huy được vị ngon nhất.
Súp ngô trứng gà vốn phải trơn bóng đặc sệt, không biết có phải đổ nhiều nước hay không mà lại biến thành canh lõng bõng, nêm nếm cũng hơi nhạt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!