Chương 42: (Vô Đề)

Khứu giác muôn năm

Hạ Ca chụp ảnh xong thì ôm bình hoa về phòng mình.

Bệ cửa sổ rất đẹp, không hợp để đặt nhiều đồ lên đó, nhưng cũng may bình hoa không lớn, Hạ Ca ướm thử một chút, tìm được một góc khá ổn định đặt vào.

Có thể vì không ai dốc lòng chăm sóc, vả lại hoa dại mọc bừa trong vườn hoa rất dễ nuôi, sức sống dai dẳng, bị tiện tay hái xuống c ắm vào bình hoa mà ngày hôm sau vẫn ướt át xinh đẹp.

Hạ Ca ngủ một đêm ngon giấc, không còn mơ lung tung, điều đầu tiên làm sau khi tỉnh dậy là nhìn bình hoa rồi mở cửa sổ khiến đóa hoa bị gió khẽ lung lay.

Sau đó cậu thay nước mới cho bình hoa trước khi đi nấu bữa sáng.

Hạ Ca gửi ảnh chụp bình hoa dại tự chế cho hầu hết những người mình biết.

Một ngày trôi qua lại nhận được mấy tin trả lời, trong đó có Trần Tiếu Niên nói nhiều nhất.

[Chụp đẹp lắm, cậu rất có khiếu chụp ảnh, à mà dạo này thợ tỉa hoa nhà tôi trồng rất nhiều hoa mới, nói là mấy hôm nay thời tiết thích hợp, cậu thích hoa không? Có lẽ chỗ tôi có hạt giống thừa có thể đưa cho cậu.]

Hạt giống?

Hạ Ca nhìn tin nhắn kèm theo tấm ảnh chụp vườn hoa nhà Trần Tiếu Niên, trông biển hoa xanh um tươi tốt kia mà thèm.

Nếu có thể trồng thêm các loại hoa trước cửa sổ trong vườn hoa thì không gì tốt hơn được nữa!

Hạ Ca vui vẻ đi ra, cấp tốc vọt lên phòng bếp, đúng lúc thấy Lục Hành Thâm đang định ăn dịch dinh dưỡng bèn vội ngăn lại:

"Đi ăn sáng chung đi! Ăn bánh sandwich tôi làm được không, đừng ăn thứ này nữa, đi ăn sandwich với tôi đi! Nhân cá ngừ đại dương!"

Lục Hành Thâm bất đắc dĩ nhìn cậu.

Hạ Ca nói tiếp:

"Tôi trồng thêm hoa trong vườn được không?"

Ừ.

Lục Hành Thâm không để bụng, đặt dịch dinh dưỡng xuống đi ra ngoài.

Được sự đồng ý, Hạ Ca lại càng năng nổ làm sandwich, vừa chuẩn bị bánh mì, trứng gà, cà chua, dưa chuột v...v... theo hướng dẫn vừa nghĩ xem nên xin hạt giống nào từ Trần Tiếu Niên.

Có điều cậu không biết nhiều về hoa, chỉ đành chờ cơ hội đến thư viện trường tra thêm...

Có lẽ vì được chọn hoa nên phấn khởi, lúc Hạ Ca làm sandwich đã cho siêu nhiều cá ngừ vào phần của Lục Hành Thâm, nước tương cũng chan lên rất nhiều khiến miếng sandwich trông thật dày.

Ba tầng bánh mì đều được phết một lớp bơ rồi nướng sơ qua, phủ màu vàng ruộm hấp dẫn cực kỳ ngon miệng.

Hạ Ca tìm thấy Lục Hành Thâm trong phòng thí nghiệm, bỏ sandwich vào tay hắn.

Cậu biết ngay Lục Hành Thâm không hề dễ thỏa thuận mà, vì bị ngăn ăn dịch dinh dưỡng nên đi làm việc luôn, quên cả ăn sáng.

Thấy Lục Hành Thâm không phản ứng lại, Hạ Ca nhịn không được lẩm bẩm:

"Không ăn sẽ nguội mất đó, sữa bò cũng bị nguội luôn."

Lục Hành Thâm liếc cậu, dường như không muốn ngừng công việc trong tay, ừ một tiếng, nhưng ba phút sau vẫn không nhúc nhích.

Hạ Ca cầm phần bánh của mình đi theo, chờ mấy phút lại nhịn không được hối thúc, còn không dám lớn tiếng vì sợ Lục Hành Thâm sẽ giận.

"Nếu không chịu ăn đàng hoàng sẽ đau dạ dày, rất rất khó chịu..."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!