Nghỉ trưa muôn năm
Đối diện với lựa chọn tiến thoái lưỡng nan, Lâm Ngọc Âm im lặng.
Lựa chọn đầu tiên sẽ khiến y phải chịu vết nhơ, khiến y trở thành trò cười trước mặt mọi người, dù thế nào y cũng khó lòng chịu nổi.
Nhưng y không thể trách người khác được.
Ngay từ lúc đầu Lục Hành Thâm đã nhấn mạnh với y rất nhiều lần rằng người máy này chưa hoàn chỉnh, cũng không phải thế thân hoàn hảo nhất.
Là y khăng khăng muốn thế thân ấy xuất hiện giải quyết phiền toái thay mình, đi thi thay y, hoàn thành những chuyện rắc rối kia thay y.
Trong suy nghĩ của Lâm Ngọc Âm, một bản thân khác xuất hiện, xử lý mọi chuyện đáng ghét không bị ai phát hiện vốn nên là việc cực kỳ thoải mái.
Không phải y không đạt nổi tiêu chuẩn, thậm chí có thể có được thành tích tốt hơn, nhưng như vậy y phải bỏ ra quá nhiều.
Có cuộc thi nào không khiến y cực kỳ mệt mỏi, cơ thể đau đớn, phải mất ba đến năm ngày mới khỏe lại?
Nhưng cách thứ hai có thật sự tốt hơn không?
Lý trí nói cho Lâm Ngọc Âm biết hoàn toàn không tốt hơn chút nào.
Khi một lời nói dối xuất hiện sẽ cần thêm trăm lời nói dối khác đắp vào.
Y không muốn bị người khác xem như tên lừa lọc, là loại tiểu nhân sử dụng thuốc k1ch thích để đi thi, càng không muốn bị người khác vạch trần, bị xem như một kẻ gặp may mới có thành tích bất ngờ, thực ra chỉ là một đóa phù dung sáng nở tối tàn.
Đáng sợ nhất là lỡ bị Phó Bạc Vọng phát hiện dấu vết, biết người tham gia cuộc thi không phải y...
Chọn cái này ư?
Vậy chẳng khác nào từ nay về sau y không được đến trường học nữa.
Lâm Ngọc Âm rất khó xử, xoắn xuýt lo lắng.
Tần suất đi học ở trường của y vốn không nhiều, chỉ dựa vào thành tích xuất sắc và giảng viên mắt nhắm mắt mở cho qua, dù ít khi có mặt cũng có thể được điểm cao.
Lúc cần y nộp bài tập hay luận văn, Lâm Ngọc Âm chưa từng mập mờ, khi cần thiết còn đại diện cho trường đi thi, như vậy đã đủ xuất sắc.
Cho nên, cho nên... người máy mô phỏng kia cũng không cần xuất hiện quá nhiều.
Theo lý mà nói, sau này không tới trường sẽ cho y nhiều thời gian tự do hơn, có thể làm bất cứ việc gì mình muốn.
Dù sao chủ động không đi học, thậm chí thỉnh thoảng bị ép đi mấy lần vì tốt nghiệp không giống bắt buộc thôi học, không thể xuất hiện trong trường được nữa.
Lâm Ngọc Âm suy nghĩ rất lâu.
Y vốn muốn cân nhắc thêm hai ngày, nhưng đúng lúc này, trí não nhắc nhở y có tin nhắn chưa đọc.
Bình thường Lâm Ngọc Âm không qua lại nhiều với người trong trường, nhưng vì có một số vấn đề quan trọng không thể hoàn thành một mình nên phải kết bạn với người giỏi.
Ban đầu ứng cử viên cho vị trí này là lớp phó học tập, về sau lại thành giáo viên hướng dẫn.
Thấy người gửi thư là giáo viên hướng dẫn, Lâm Ngọc Âm không nghĩ ngợi gì mà mở thư.
Bên trong là một hàng dài khen ngợi chúc mừng, chúc mừng y thể hiện khả năng vượt trội cùng bạn Sở, bạn Phan trong lần kiểm tra thể dục ở trường.
Đồng thời nhân tiện chúc mừng y đã khỏe trở lại, còn khéo léo ám chỉ vì trường ngày càng thiên về học hành nên thiếu mất tài năng thể thao, muốn thay trường hỏi xem Lâm Ngọc Âm có bằng lòng đại diện trường dự thi không, còn nói nếu không tiện thì không sao, trường học tôn trọng lựa chọn của y.
Giọng văn cực kỳ khách sáo, vui mừng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!