Tô Trà cảm nhận được hành động của anh thì đứng thẳng người, nhìn anh cười ngọt ngào, dịu dàng nói:
"Được rồi, anh vào đi, nghỉ ngơi cho tốt."
"Ừ mai anh qua đón em."
Vâng.
Một lúc sau Phó Hành Khanh mới quay người lại.
Nhìn bóng lưng thon dài đẹp trai của người đàn ông, nụ cười của Tô Trà tươi hơn mấy phần và rạng rỡ hơn.
Ngày hôm sau, Tô Trà đến nhà họ Phó như lời đã nói.
Vì biết Tô Trà sẽ đến nên người nhà họ Phó ai có thể đến được đều đến cả, cha mẹ Phó Hành Khanh, còn có người nhà của mấy người chú.
Đúng lúc năm mới, những người được nghỉ đều về Bắc Kinh đón tết cùng ông bà.
Những người chưa từng được gặp Tô Trà đều muốn xem bạn gái của Phó Hành Khanh trông như thế nào.
Đến lúc nhìn thấy người, mấy chị em của Tôn Thục Phân còn cười trêu Phó Hành Khanh thật sự có mắt nhìn người.
Những người khác nhìn thấy Tô Trà cũng rất hài lòng, cô gái xinh đẹp ai mà không thích chứ. Hơn nữa cô gái này còn tốt nghiệp đại học quốc gia, đã có công việc rồi điều kiện lại tốt, rất xứng với Phó Hành Khanh, có gì không phù hợp nữa?
Chỗ nào cũng tốt, tính cách cũng tốt, chỉ trong một thời gian ngắn tiếp xúc đã thấy rằng cô vừa rộng lượng vừa biết ăn nói, không có chỗ nào để chê.
Lần này đến thăm nhà họ Phó, Tô Trà đã nhận được rất nhiều lời khen.
Lúc ăn cơm trưa, Phó Hành Khanh chăm sóc Tô Trà theo thói quen, tới lúc cảm nhận được ánh mắt của mọi người nhìn qua mới phản ứng lại.
Dù bị người nhà nhìn chằm chằm nhưng Phó Hành Khanh vẫn tự mình gấp đồ ăn cho Tô Trà, món nào cô thích ăn anh đều biết rất rõ.
Người nhà họ Phó thấy Phó Hành Khanh như vậy họ đều muốn cười.
Xem ra Phó Hành Khanh không chỉ thích con gái nhà người ta thôi đâu.
Ăn xong cơm, Tô Trà ở lại đến ba giờ chiều mới chuẩn bị về.
"Em đợi chút, anh lái xe đưa em về."
Nghe Tô Trà nói muốn về Phó Hành Khanh lập tức đi lên lầu.
Những người khác nghe Tô Trà muốn về cũng kéo cô lại nói chuyện.
Người không nỡ để Tô Trà về nhất có lẽ là Phó Kiều Kiều.
Phó Kiều Kiều đã rất lâu rồi không được gặp bạn tốt của mình, hôm gặp vừa gặp không nghĩ tới đã rời xa.
Cánh tay cô ấy ôm lấy Tô Trà, cả người Phó Kiều Kiều gần như đều dính lên người cô.
"Trà Trà à, anh tôi không biết lên lầu làm gì nữa. Đi thôi đi thôi, tôi tiễn cô, tiện thể đến nhà chúc tết cha mẹ cô luôn."
Phó Kiều Kiều vừa dứt lời còn chưa kịp làm gì đã bị Tôn Thục Phân bên cạnh kéo ra.
"Con góp vui cái gì, anh con đưa Trà Trà về là được rồi, làm gì có chuyện của con!" Tôn Thục Phân vừa mở miệng đã rất không khách sáo, không đợi con gái phản đối đã trực tiếp kéo người đi.
Tô Trà đợi khoảng chừng hai phút Phó Hành Khanh mới từ trên lầu bước xuống. Sau đó Tô Trà chú ý trên tay Phó Hành Khanh cầm áo khoác quân phục.
Cô nhìn thấy áo khoác quân phục lại nhìn Phó Hành Khanh đã mặc sẵn quân trang, Tô Trà quả thật thấy hơi lạnh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!