Chương 549: (Vô Đề)

Chuyện này cũng dễ hiểu, vừa nãy Tần Mạt có nói hôm nay Phó Hành Khanh mời, sau đó Tần Mạt lại ngồi đợi một mình ở tầng một nên Phó Hành Khanh không chỉ đi một mình. Nhớ tới lúc trước Phó Hành Khanh nói đang hẹn hò… Vậy nên lần này hẳn là anh dẫn theo người yêu tới.

Mấy người họ đã đoán ra rồi nhưng không lên tiếng ngăn cản người anh em đang đi lên tầng.

Họ trơ mắt nhìn người anh em đó hăng hái mở cửa.

Theo tiếng mở cửa, hai người trong phòng nghe được tiếng động cùng lúc quay đầu nhìn về phía cửa.

Đám người ngoài cửa thuận theo cánh cửa mở toang hé mắt nhìn hai người bên trong.

Trong phòng, một nam một nữ ở rất gần nhau. Mà càng khiến cho người ta kinh ngạc là Tô trà còn hơi nghiêng người dựa gần vào Phó Hành Khanh.

Đám người sững sờ.

Tình huống này, có phải họ đã làm phiền rồi không?

Tô Trà và Phó Hành Khanh hoàn hồn trước, cô hơi lùi về phía sau kéo giãn khoảng cách với Phó Hành Khanh, sau đó tự nhiên mỉm cười với đám người ở ngoài cửa.

"Đứng ngây ra đó làm gì, sao không vào?"

Phó Hành Khanh mở miệng đánh vỡ sự im lặng.

Phó Hành Khanh vừa mở miệng những người khác cũng phản ứng lại, từng người đi vào.

Còn về người anh em đầu tiên mở cửa, lúc này nội tâm anh ta đã bắt đầu thấp thỏm.

Hừ, vừa nãy có phải anh ta đã phá hỏng chuyện tốt của Phó Hành Khanh không? Sau này Phó Hành Khanh có xử lý anh ta không?

Nhớ đến sức mạnh nắm đ.ấ. m của Phó Hành Khanh, người này lộ ra vẻ mặt đau khổ.

Không thể trách anh ta nghĩ nhiều được, những người khác cũng đều nghĩ như vậy.

Tần Mạt vừa ngồi xuống đã ra hiệu cho Phó Hành Khanh bằng ánh mắt.

Tần Mạt: Vừa nãy làm gì thế?

Động tác đó, khoảng cách đó, thật dễ khiến người ta tưởng tượng linh tinh.

Đối mặt với ánh mắt của Tần Mạt, Phó Hành Khanh vừa nhìn đã hiểu ý nên ném một cái nhìn cảnh cáo sang.

Phó Hành Khanh cũng không tiện giải thích cho đám Tần Mạt trước mặt Tô Trà.

Còn về chuyện vừa nãy, Phó Hành Khanh cây ngay không sợ c.h.ế. t đứng, anh không làm gì cả.

Chỉ là Tô trà tặng quà cho anh, Phó Hành Khanh thử dùng xem có tốt hay không mà thôi.

Sau đó Tô Trà lại gần xem hiệu quả, không ngờ ngay lúc đó họ lại mở cửa vào.

Ánh mắt đám người đều dán lên người Tô Trà và Phó Hành Khanh.

Cảm nhận được ánh mắt của họ, Phó Hành Khanh mở miệng nói.

"Mặc dù đều quen biết cả rồi nhưng vẫn giới thiệu lại với mọi người, đây là người yêu của tôi, Tô Trà."

Phó Hành Khanh vừa dứt lời Tô Trà cười tủm tỉm, nhìn họ dịu dàng nói: Xin chào.

Chào chị dâu. Tần Mạt vừa mở miệng đã gọi một tiếng chị dâu.

Những người khác cũng lần lượt chào hỏi, sau đó xưng hô của Tô Trà trong miệng bọn họ đều biến thành chị dâu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!