Chương 7: (Vô Đề)

Ngay lúc tôi quay về thôn thu dọn đồ đạc, chuẩn bị đưa Nữu Nữu đi phương Nam, thì Lý Đại Minh lại tìm đến cửa.

Thấy tôi, trên mặt anh ta lướt qua một tia xấu hổ.

"Hồng Anh, nghe nói em đậu đại học rồi à? Chúc mừng em."

Tôi gật đầu, giọng nhạt nhẽo: Có việc gì không?

Lý Đại Minh ngập ngừng một lát, cố nén xấu hổ, nói nhỏ:

"Hồng Anh, em đi học đại học rồi, vậy... công việc ở trạm lương thực chắc không cần nữa phải không?"

"Hay là, em nhường công việc ở trạm lương thực lại cho anh đi?"

Tôi lạnh lùng nhìn anh ta: Dựa vào cái gì?

Lý Đại Minh cuống lên:

"Dựa vào việc anh là ba của Nữu Nữu! Anh sống tốt, chẳng phải Nữu Nữu cũng được hưởng theo sao?"

Nếu anh ta không nói câu này thì thôi, vừa nói ra, tôi lập tức nổi giận, vớ lấy cây củi bên tường, giáng cho anh ta một trận.

"Anh còn mặt mũi nói sống tốt để Nữu Nữu hưởng theo?"

"Năm đó khi anh bảo tôi nhường công việc trạm lương thực cho anh, anh đã nói sao?"

"Anh nói cả đời sẽ không để tôi và Nữu Nữu phải chịu đói!"

"Vậy mà anh quay đầu liền dan díu với cô thanh niên trí thức trẻ đẹp, anh cầm phiếu lương thực của mẹ con tôi đi lấy lòng người ta, anh có từng nghĩ đến mẹ con tôi ở nhà đang đói lả?"

"Nói thật cho anh biết, công việc ở trạm lương thực, tôi đã bán rồi!"

Lý Đại Minh bị tôi đánh đến ôm đầu bỏ chạy, nghe thấy tôi nói đã bán công việc ở trạm lương thực, anh ta sững người tại chỗ.

"Bán rồi? Bán cho ai? Được bao nhiêu tiền?"

Tôi nhìn anh ta đầy cảnh giác: Anh định làm gì?

Lý Đại Minh dày mặt quỳ phịch xuống.

"Hồng Anh, thùng gạo trong nhà cạn đáy rồi, phiếu lương thực cũng hết sạch, ba mẹ anh sắp c.h.ế. t đói rồi."

"Anh biết em có tiền, em cho anh mượn năm mươi đồng, với hai mươi cân phiếu lương thực được không?"

17

Bốn bề tối đen như mực, nhìn ánh mắt của Lý Đại Minh như sói đói, tôi thầm rùng mình, giả vờ do dự nói:

"Tiền và phiếu lương thực tôi đều khóa trong tủ ở văn phòng, anh để tôi suy nghĩ đã, mai tôi cho anh câu trả lời."

Lý Đại Minh miễn cưỡng bỏ đi.

Anh ta vừa rời đi, tôi lập tức tìm đến hai thanh niên trí thức cùng đậu đại học với tôi.

Nghe nói chồng cũ lại tới quấy rầy tôi, hai nam thanh niên trí thức đồng ý sáng mai đi cùng tôi đến trạm lương thực.

Sợ đêm dài lắm mộng, hôm sau trời vừa sáng, tôi liền cõng Nữu Nữu, dưới sự hộ tống của hai thanh niên trí thức, đi đến trạm lương thực.

Sau khi làm xong thủ tục bàn giao, tôi lập tức đưa Nữu Nữu lên tàu đến phương Nam.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!