Chương 9: Kết toán!

Biên: Cún

Dịch: Waynell

Thế nhưng, hắn cần phải làm gì để khuyên những player này hoàn trả lại game đây?

Lấy bản thân Bùi Khiêm làm một minh chứng nhỏ. Cho dù lấy thân phận của bản thân, nói mình là người chế tác trò chơi xa lộ sa mạc cô độc này, thì tin tức đó làm sao có thể khuếch tán rộng rãi một cách nhanh chóng được?

Bùi Khiêm suy nghĩ một chút, tốt nhất là đăng nhập vào trình quản lý game và viết tỷ mỉ chi tiết hơn trên đó.

Như vậy thời điểm các player download trò chơi sẽ nhìn thấy văn bản mà Bùi Khiêm viết trước đó. Từ đấy sinh ra một hiệu ứng các player đồng loạt hoàn trả game một cách hiệu quả!

Nghĩ tới đây, Bùi Khiêm lập tức mở trình quản lý game ra. Hắn bắt đầu sửa giới thiệu tóm tắt của trò chơi.

"Tôi xin lỗi tất cả các bạn!"

"Thành thật xin lỗi, đây là một trò chơi rác rưởi, một trò chơi rác rưởi vô cùng rác rưởi!"

"Trò chơi này vô cùng tẻ nhạt, không đáng chơi một chút nào cả!"

"Xin đừng chơi nữa! Các player đã mua game hãy hoàn trả trong thời gian còn cho phép, chân thành cám ơn!"

Bùi Khiêm âm thầm chờ đợi sau khi sửa xong phần giới thiệu.

Một giờ qua, kết quả số lượng download mỗi giờ của trò chơi này không có bất kỳ dấu hiệu hạ thấp nào!

Không chỉ như vậy, còn có một số tin nhắn mới.

"Ồ, giới thiệu tóm tắt của trò chơi được sửa lại sao?"

"Nhà sản xuất đã chịu phải đã kích gì hả?"

"Nhìn thấy phần xin lỗi đầy thành tâm của ngươi, ta tha thứ ngươi. Có điều chỉ với một tệ cũng không đáng để hoàn trả. Quy trình quá phiền phức, coi như mua một cây kem tặng ngươi á."

"Nhà sản xuất này làm ta buồn cười chết rồi. Ngươi nghĩ rằng bọn ta không biết đây là một trò chơi rác rưởi hay sao? Cũng chính bởi vì nó rất rác rưởi nên chúng ta mới chơi đó!"

"Ta cảm giác nhà sản xuất trò chơi này rất biết điều. Nhìn ở sự thành thật của ngươi, ta thưởng cho ngươi năm tệ."

"Ta sẽ giới thiệu trò chơi này cho những người bạn của ta!"

Bùi Khiêm nhìn những tin nhắn này suýt chút nữa khóc thành tiếng.

Tôi rốt cuộc phải viết cái gì ở phần giới thiệu tóm tắt để các ngươi hoàn trả game đây?

Hiện tại Bùi Khiêm ý thức được sai lầm của bản thân. Lúc trước do mình bán trò chơi với giá 1 tệ mà cái giá này quá tiện nghi, nên rất nhiều player sau khi mua sau đó chẳng thèm làm thủ tục hoàn trả!

Nhưng quan trọng hơn là Bùi Khiêm không dám định giá quá cao, bởi vì đây là một trò chơi độc lập. Nếu hắn định giá trên trăm tệ, không chỉ rất khó xét duyệt bên ESRO, hơn nữa hệ thống chắc chắn sẽ cảnh cáo hắn!

Bùi Khiêm tuyệt vọng, hắn cảm thấy mình không thể làm được gì với sức nóng ngày càng cao của trò chơi này.

Thứ hai.

Lúc này Mã Dương đang thu dọn cặp sách. Bùi Khiêm lúc này như cá ướp muối vậy rõ ràng tỉnh rồi mà vẫn nằm dài ở trên giường.

Mã Dương trừng mắt, suy nghĩ về cách sống của Bùi Khiêm, hơi nghi hoặc hỏi.

"Khiêm à, mày lại cúp tiết học ngày hôm nay à?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!