Editor: Phong Thanh
Tuy rằng Trương Nguyên không quá hiểu những chuyện này, nhưng phán đoán cơ bản vẫn có.
Muốn chọn cửa hàng, đầu tiên phải xem vị trí.
Một số nơi nằm trên con phố vàng, tiền thuê cửa hàng có thể lên đến sáu, bảy tệ/mét vuông/ngày, tại sao?
Bởi vì nằm trên đoạn đường tốt!
Đoạn đường phồn hoa, lượng người đi đông đúc, tùy tiện mở quán gì đó cũng có lời.
Ngược lại, đoạn đường kém lượng người đi cũng ít, cho dù cửa tiệm làm rất tốt, khách hàng ai lại cố ý chạy thật xa ghé thăm?
Vì vậy, chỗ tốt nhất, chắc chắn là nằm trong khu thương mại, đặc biệt là khu thương mại lớn.
Xung quanh trường Đại học cũng rất tốt.
Nhưng mà chọn địa điểm này, chỉ gần một khu thương mại nhỏ, lại còn cách một con đường, xung quanh vắng ngắt, trước cửa có thể giăng lưới bắt chim, vừa nhìn qua liền biết lưu lượng khách không lớn!
Ba tệ rưỡi tiền thuê đúng là không đắt, nhưng vấn đề là đoạn đường này, có chút không đáng!
Trương Nguyên đang suy nghĩ, chẳng lẽ không cần nói?
Anh dù sao chỉ là người mới, tùy tiện lên tiếng có khi lại không thích hợp?
Còn nếu không lên tiếng, chuyện này làm thua lỗ... Trách nhiệm về ai?
Trương Nguyên rất bối rối.
"Được, chỗ này không tồi, chọn nó!" Bùi Khiêm quyết định.
Trương Nguyên: ...
Hiện tại không cần xoắn xuýt.
Bùi tổng đồng ý, bây giờ lại chọn địa điểm không hợp không phải tự tìm phiền phức sao?
Trương Nguyên không thể làm gì khác hơn là nuốt lại lời muốn tuôn ra.
"Có bản vẽ sơ đồ toà nhà này không?" Bùi Khiêm hỏi.
Có, có! Mã Dương vội vàng click chuột, tìm ra bản vẽ sơ đồ kiến trúc, Ở đây.
Bùi Khiêm nhìn một chút, địa điểm này đúng là không nhỏ, ba ngàn mét vuông.
Nếu chỉ so về diện tích, gần bằng văn phòng công ty hiện nay rồi.
Chỉ có điều nơi này chia làm hai tầng, mỗi tầng 1500m.
"Tôi nói đơn giản quy hoạch một chút, đến thời điểm hai người dựa theo mà làm."
"Tiệm net chỉ là một trong những nghiệp vụ của cửa hàng, máy vi tính, chỉ ráp 50 bộ. Khách hàng vượt qua 50 người kêu bọn họ xếp hàng lấy số."
"Giá cả thì... Một giờ 10 tệ, sẽ không mắc quá chứ?"
"Cần quy hoạch một quầy bar, các loại rượu, đồ uống, tất cả đều nhắm tiêu chuẩn mà làm, Trương Nguyên chẳng phải sẽ pha rượu sao? Ngược lại khách cũng sẽ không nhiều, lúc không có chuyện gì thì anh pha mấy ly cho khách, trình diễn kỹ thuật, còn không thì nhàn rỗi."
"Cạnh quầy bar có một khu vực chiêu đãi khách, ban ngày làm quán cà phê, mở chút nhạc êm dịu, cho phép mọi người đến uống trà, chơi game; buổi tối làm quán bar, Trương Nguyên không phải có thể làm ca sĩ sao, lúc tâm trạng tốt thì lên hát mấy bài."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!