Dịch: Phong Thanh
Bùi Khiêm dựa vào trí nhớ của mình, tìm thấy Bao Húc trong tiệm net gần cổng phía tây trường học.
Đặc trưng rất rõ ràng.
Lúc này thời tiết đã vào thu, người khác mặc đều là áo ngắn quần short, cậu ta lại mặc áo lông, trên ghế còn đắp một cái dày áo khoác.
Không phải Bao Húc sợ lạnh, mà cậu ta đã mặc bộ y phục này từ mùa đông năm ngoái đến bây giờ...
Trừ Bao Húc, quả thật không ai có thể làm được chuyện như vậy.
Bao Húc đang ngẩn ngơ xem màn hình máy vi tính.
Trên màn hình, nhân vật cưỡi thú phi hành, đi lung tung trong chủ thành không có mục đích.
Bùi Khiêm đi tới Bao Húc phía sau, ngửi thấy được một mùi chua nhàn nhạt của mái tóc bóng dầu.
Không phải rất nghiêm trọng, có lẽ bởi vì đường mép tóc Bao Húc đã nghiêm trọng lùi về sau, cũng không có bao nhiêu tóc.
Ân, nếu như có thể thuyết phục cậu ta rời đi dịch vụ Internet, nhất định phải đưa ít tiền để Bao Húc đi tắm đổi một bộ quần áo sạch.
Bao Húc? Bùi Khiêm thử kêu một tiếng.
Bao Húc sửng sốt mười giây đồng hồ, rồi thẫn thờ xoay đầu lại, con mắt mờ mịt trong hai vành mắt đen khổng lồ: Cậu tìm tôi?
Bùi Khiêm xác nhận hắn không tìm lộn người, ngồi xuống bên cạnh Bao Húc.
"Tôi có một công việc, cậu có đồng ý làm hay không?" Bùi Khiêm hỏi.
Bao Húc chậm rãi quay đầu đi, tiếp tục nhìn chằm chằm vào màn hình vi tính:
"Làm quản lý internet sao? Không có hứng thú."
"Không phải làm quản lý internet, chính là làm nhà thiết kế. Tự mình thiết kế một trò chơi." Bùi Khiêm nói.
Bao Húc lại chậm rãi quay mặt lại, đánh giá Bùi Khiêm từ trên xuống dưới.
Cuối cùng cậu ta xác định người này giống như một sinh viên bình thường.
Đừng trêu chọc tôi. Bao Húc không tin.
Bùi Khiêm không nói gì, hắn đang nghĩ, nếu như hắn mặc một bộ âu phục, khả năng sẽ tốt hơn rất nhiều.
Nhưng âu phục còn chưa tới.
Bùi Khiêm quyết định đưa ra tuyệt kỹ, trực tiếp móc từ trong túi ra năm trăm tệ.
"Nếu như cậu đồng ý đến, đây là tiền lương trả trước cho cậu."
Nhìn thấy năm tờ một trăm tệ đỏ chói, cặp mắt Bao Húc ngay lập tức toả sáng.
Bao Húc xác định, Bùi Khiêm thật lòng mà đến.
Nếu muốn lừa đảo, vậy Bùi Khiêm sẽ đòi tiền cậu ta, làm gì có chủ động trả công?
Hơn nữa vừa ra tay chính là năm trăm tệ.
Năm trăm tệ năm 2009, đối với người như Bao Húc chính là một khoản tiền lớn, dù sao giá dịch vụ Internet phổ biến lúc này cũng chỉ có hai, ba tệ/1 giờ mà thôi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!