Dịch: Phong Thanh
Biên: Cá Mòi
Mọi người nháo nhào nhìn về phía màn hình máy vi tính của Nguyễn Quang Kiến.
Trên màn hình chính là bảng yêu cầu mà Mã Dương đã đưa ra.
"Quan Vũ... là một con rồng?"
"Mã Siêu... là một con ngựa?"
"Chẳng lẽ Gia Cát lượng lại là một con heo?" Lão Hoàng đưa ra suy đoán rất hợp lý.
Nguyễn Quang Kiến liếc mắt nói:
"Gia Cát Lượng sao là heo được, ổng chính là một nhà phát minh vĩ đại."
"Còn không bằng một con heo đâu."
Lão Hoàng nhổ nước bọt nói.
Nhìn lướt qua bảng yêu cầu này, đầu óc lão Hoàng ngây dại cả lên.
Đây mà cũng gọi là bảng yêu cầu?
Ngoại trừ cho những nhân vật lịch sử nổi tiếng này sửa lại vẻ ngoài, những thứ khác đều không ghi cái gì cả!
Cũng đừng nói có ảnh tham khảo, những thứ đó đều quá xa xỉ, ngay cả miêu tả một chút bộ dáng bên ngoài của nhân vật cũng không có!
Phương hướng sửa đổi đúng là đa dạng.
Có biến thành động vật, có chuyển giới tính, còn có biến thành công nghệ cao.
Tất cả như một món thập cẩm!
"Bên A ngốc đến vậy à?"
"Bảng yêu cầu này nát bét như vầy, việc này..."
Lão Hoàng choáng váng đầu óc, ngàn vạn lần cũng không nghĩ ra vì sao Nguyễn Quang Kiến chịu nhận loại công việc này.
Chẳng lẽ cậu ta không sợ vẽ xong rồi đối phương lại không hài lòng, hai bên sẽ cãi cọ?
Bọn họ đều là sinh viên nghèo khoa mỹ thuật, tuy rằng giàu có hơn một chút so với những sinh viên chuyên ngành khác, nhưng nếu bên A thật sự muốn gây mâu thuẫn, cả hai bên đều trốn tránh trách nhiệm quả thật là việc đau đầu.
"Mày lo lắng cái gì, người ta cũng đã chuyển tiền đến web tài nguyên rồi." Nguyễn Quang Kiến chỉ cho lão Hoàng thấy tình trạng đơn hàng, người mua đã trả tiền rồi.
Web tài nguyên của nền tảng game ESRO gần như là người trung gian, làm cầu nối đảm bảo, bên A xác định nhu cầu xong bên B mới bắt đầu sản xuất.
Trong giai đoạn này, bên A phải trả tiền cho nền tảng game, xem như là giữ hộ cho bên B. Sau khi hai bên thành lập giao dịch và bên A hài lòng chấp nhận sản phẩm thì nền tảng game mới chuyển khoản tiền này cho bên B.
Nếu hai bên cãi cọ, nền tảng game sẽ đứng ra phân xử như thường lệ.
Đến lúc đó, Nguyễn Quang Kiến có lịch sử trò chuyện, nền tảng game cũng có lưu bảng gốc của yêu cầu mẫu, dù thế nào thì bọn Nguyễn Quang Kiến cũng chiếm ưu thế.
"Quang Kiến, tao vẫn cảm thấy việc này không đáng tin, nếu không mày xác nhận lại yêu cầu với bọn họ lần nữa, kêu họ đưa một danh sách chi tiết..." Lão Hoàng vẫn cảm thấy việc này không đáng tin cậy lắm.
Nguyễn Quang Kiến không vui lắm:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!