Dịch: Cá Mòi
Biên: Cún
Bùi Khiêm chợt thấy tương lai của mình trở nên tươi sáng!
Trước đây hắn chỉ có 50.000 tệ vốn hệ thống, muốn dùng chút tiền này đi thuê nhân viên thì hơi ít.
Thế nhưng hiện tại trong tay Bùi Khiêm có tận 300.000 tệ vốn hệ thống cơ đấy!
Thuê một nhân viên, không phải quá đủ sao?
Bùi Khiêm rút kinh nghiệm xương máu, hắn tổng kết lại bài học về thất bại trước đó, đó là những điểm sau:
Đầu tiên là do xui xẻo!
Ai biết mình tiện tay làm một trò chơi rác rưởi lại bị một UP chủ nổi tiếng trong khu trò chơi để mắt tới cơ chứ?
Nếu không có tên Kiều Lão Thấp này thì mình đã có thể thành công lỗ tiền rồi.
Thứ hai, Bùi Khiêm cũng hơi hoài nghi về năng lực của mình.
Có phải vì hắn quá thông minh nên mới không thể thua lỗ?
Có những người cố gắng hết sức để kiếm tiền, nhưng làm sao vẫn thất bại và lỗ vốn.
Còn một số người vắt hết đầu óc muốn lỗ tiền thì lại không thể thua lỗ!
Bùi Khiêm cảm giác mình dường như là người sau.
Do đó hắn cảm thấy mình nên tìm người hỗ trợ.
Tuyển dụng!
Chỉ cần mình tuyển đám lưu manh để phụ trách những nhiệm vụ này thì có thể thoải mái lỗ tiền rồi.
Nghĩ như vậy, Bùi Khiêm đột nhiên không hề cảm thấy tức giận Mã Dương, cho dù hắn vừa bị cậu ta hãm hại.
"Mã Dương quả thực là món quà mà trời cao ban tặng mình!"
"Một thiên tài lưu manh như vậy chằng phải là nhân viên hoàn hảo mà mình mong đợi sao?"
"Mình cũng nên xem xét các bạn học khác một tí? Dù sao thả một con dê cũng là thả, mà thả một đàn dê cũng là thả. Trả thêm chút tiền lương còn có thể lỗ thêm một ít tiền."
"Không được không được! Những người khác quá đáng tin cậy."
Vốn dĩ Bùi Khiêm còn muốn xem xét các bạn học khác, nhưng lại sớm bỏ cuộc.
Xét cho cùng thì dù sao đại học Hán Đông cũng là đại học trọng điểm. Những ai thi vào đều sẽ có IQ không thấp.
Mã Dương là một trường hợp đặc biệt, có thể gặp mà không thể cầu.
Nếu tìm những người khác, có lẽ thực sự có thể hoàn thành công việc, đến lúc đó Bùi Khiêm chỉ có thể khóc không ra nước mắt.
Sau khi quyết định, Bùi Khiêm lặng lẽ gọi Mã Dương ra khỏi phòng ngủ.
"Khiêm nhi, sao vậy? Mày có chiến thuật hay bí mật gì cần nói với tao hả?" Mã Dương mặt đầy chờ mong, cậu ta còn tưởng Bùi Khiêm muốn nói chuyện về việc chơi game.
"Gần đây tao tự mình chế tác trò chơi, thiếu nhân thủ, mày có hứng thú không?" Bùi Khiêm trực tiếp nói thẳng vào vấn đề. Dù sao Mã Dương đầu óc đơn giản, nói quá phức tạp thì ngược lại không tốt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!