11.
Mùa xuân năm Vĩnh Ninh thứ mười bảy.
Sự nhộn nhịp phồn hoa của Đông Kinh không chỉ riêng một mùa nào. Dọc con đường dài mười dặm, đâu đâu cũng thấy lầu xanh, nhà cao cửa rộng với những bức rèm thêu và chuỗi ngọc. Xe ngựa sang trọng dập dìu trên đường phố, ngựa quý phi nước đại trên đường cái.
Vàng ngọc lấp lánh chói mắt, hương thơm của gấm vóc tỏa ra thơm ngát, tiếng cười vui vẻ vang lên từ những con phố rợp bóng liễu, bóng hoa, tiếng đàn sáo du dương vọng ra từ các trà quán và tửu lầu.
Tám phương đua nhau tụ về, vạn quốc thông thương, những món đồ quý hiếm từ bốn biển đều tập trung về đây để trao đổi buôn bán. Sự phồn hoa náo nhiệt chính là nhịp sống thường nhật của Đông Kinh. Bốn con sông và mười tám cây cầu, mỗi bước đi là một phong cảnh.
Hôm đó là ngày Thượng Tỵ, cửa lớn quý gia đều rộng mở, xe ngựa sang trọng nối đuôi nhau không ngớt.
Năm ấy Mai Tranh vừa đến tuổi trưởng thành, mẫu thân đã nóng lòng muốn chọn ra một nhà để lo chuyện hôn nhân đại sự cho y.
Từ nhỏ y đã thông minh, dung mạo tuấn tú vô song, lại là thế tử của phủ Quốc công, được giáo dưỡng trong môi trường tốt nhất.
Khác với những công tử thế gia khác, y không phải kẻ chỉ biết sống nhàn nhã qua ngày mà đã thi đỗ Bảng nhãn vào Hàn lâm viện từ năm mười sáu tuổi, hiện giờ đã là Tu soạn chính lục phẩm. Đây là điều chưa từng có trong lịch sử triều Đại Khánh.
Tuy Mai Quốc công xuất thân võ tướng, nay đã về hưu nhàn tản nhưng địa vị và thân phận của ông ấy vẫn là hàng nhất đẳng ở Đông Kinh. Ông ấy từng là thư đồng của thánh thượng, sau lại có công phò tá thánh thượng lên ngôi.
Chỉ vì thánh thượng vốn đa nghi nên ông ấy mới sớm giao nộp binh quyền, cũng vì vậy mà khiến thánh thượng đối đãi với Mai Quốc công khác hẳn những người khác ba phần.
Đại đa số con cháu Mai gia đều ở trong quân doanh, nay bỗng xuất hiện một người có học thức cao siêu như Mai Tranh, quả thực khiến Mai Quốc công vui mừng khôn xiết.
Thân phận của Mai Tranh quả thực là độc nhất vô nhị trong triều Đại Khánh.
Mai Tranh lớn lên trong sự nâng niu như chúng tinh củng nguyệt, được giáo dưỡng kỹ càng, cử chỉ lễ độ, khiêm nhường ôn hòa. Những người muốn kết thân với Mai gia nhiều không biết bao nhiêu mà kể.
Khi mẫu thân muốn chọn một nhà vừa ý cho hôn sự của y, tuy miệng y nói mình sẽ nghe theo quyết định của phụ thân, mẫu thân, nhưng trong lòng y thực ra cũng không biết người như thế nào mới xứng đôi với mình.
Tuy nhiên, từ xưa đến nay chuyện hôn nhân vốn là do phụ mẫu thân đặt đâu con ngồi đó, hoặc nhờ mai mối se duyên. Như nhà Mai Quốc công, điều đầu tiên cần xét chính là môn đăng hộ đối.
Mẫu thân y đã xem xét kỹ lưỡng các tiểu thư trong thành Đông Kinh, cuối cùng chọn được Tô Hàm Sơ
- trưởng tôn nữ của Tô Các lão. Phụ thân y cũng cho rằng như vậy rất thỏa đáng.
Nếu nói về sự giàu sang, Mai gia đã là bậc nhất.
Mai Tranh bước chân vào con đường làm quan, Tô Các lão lại là người đứng đầu văn thần, làm quan rất thông minh, sáng suốt. Nếu kết thông gia với ông ấy, tất nhiên Tô Các lão sẽ không tiếc sức chỉ bảo giúp đỡ, việc Mai gia có được đường làm quan chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.
Thông thường các tiểu thư khuê các không dễ dàng được ra ngoài lộ diện. Tuy dưới triều đương kim thánh thượng đã có nữ tử làm quan, nhưng đa phần các gia đình thế gia vẫn tuân theo lễ nghi cũ, nuôi dưỡng nữ nhi trong khuê phòng.
Nhưng ngày Thượng Tỵ này lại khác, các công tử tiểu thư đều có thể ra ngoài cầu phúc. Dù nói vậy, thực chất đây cũng chỉ là cơ hội để các phu nhân đưa con cái nhà mình ra ngoài xem mắt một cách đường hoàng mà thôi!
Mai Tranh cũng đồng tình với quyết định của phụ mẫu.
Bên ngoài đồn đại rằng vị tiểu thư Tô gia này không chỉ có dung mạo xinh đẹp mà còn thông minh hiểu biết, giỏi lễ nghĩa. Tuy chưa từng gặp mặt nhưng Mai Tranh cho rằng như vậy cũng đã đủ rồi.
Ngày sau chỉ cần nàng ấy có thể quản lý tốt việc nhà, tính tình không quá mạnh mẽ, y nhất định có thể sống với nàng ấy tương kính như tân.
Y cũng chưa bao giờ tin vào tình yêu.
Dù có thật đi chăng nữa, có lẽ nó cũng chỉ là cảm xúc rung động nhất thời của khoảnh khắc nào đó mà thôi. Nếu thân phận không xứng đôi vừa lứa, dù có yêu nhau đến mấy, thì cuối cùng cũng chỉ là công dã tràng.
Y có một người bằng hữu chí cốt tên Chung Ly, là nhi tử duy nhất của Trưởng công chúa đương triều, ngoại tôn của thánh thượng, tính tình phóng khoáng bất cần. Phần lớn những kỹ nữ nổi tiếng trong thành Đông Kinh đều là tình nhân của hắn.
Hắn đánh giá Mai Tranh là:
"Không hiểu tình yêu, cứng nhắc vô vị."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!