Diệp Phong nhướng mày nói:
"Chuyện kết hôn vẫn còn sớm, chuyện đó sau này hãy nói."
Cứu với!
"Anh gì ơi, giúp em với!"
Ba người đi đến góc đường, một cô gái mặc váy ngắn JK đột nhiên chạy ra, cô ấy như một con nai con nhào vào lòng của Diệp Phong, nắm lấy ống tay áo của Diệp Phong và cố gắng cầu cứu.
Diệp Phong có chút giật mình.
Cô gái có đôi chân thẳng tắp thon thả, mái tóc dài dài ngang vai, khuôn mặt trắng nõn thanh tú có chút non nớt, toàn thân tràn ngập hơi thở thanh xuân, xét theo tuổi tác và cách ăn mặc thì có vẻ giống nữ sinh viên đại học ở gần đó.
"Em bị sao vậy, em gái?"
Diệp Phong hỏi.
Cô gái nhìn về phía sau và trả lời với giọng run run:
"Có một tên côn đồ đang đuổi theo em, anh giúp em với."
Côn đồ?
Diệp Phong nghe vậy, nhìn về phía sau cô gái, liền nhìn thấy năm tên thanh niên trông như mấy tên côn đồ đang chạy về phía này.
Người cầm đầu là một thanh niên mặc quần áo hàng hiệu, nhìn bề ngoài thì chắc cũng tầm tuổi cô gái này.
Hắn ta nhìn cô gái trong ngực Diệp Phong nói:
"Cố Ninh Ninh, cô chạy nhanh thật đấy, lần này để tôi xem thử cô có thể chạy đi đâu được."
Cố Ninh Ninh nói:
"Tiêu Thiên, cậu từ bỏ ý định này đi, tôi sẽ không đi theo cậu đâu!"
Cậu ta là ai? Diệp Phong hỏi.
Cố Ninh Ninh trả lời:
"Cậu ta tên là Tiêu Thiên, học cùng trường đại học với em, cậu ta muốn theo đuổi em nhưng em không đồng ý, sau đó cậu ta liền muốn dùng vũ lực với em."
Hiểu rồi.
Diệp Phong gật đầu.
Một tên đàn em bên cạnh Tiêu Thiên nói:
"Họ Cố, cô đúng là không biết điều, đi theo Cậu Tiêu, sẽ được hưởng vinh hoa phú quý cả đời không hết!"
Bà đây không thèm!
Cố Ninh Ninh tức giận mắng.
Tiêu Thiên nói một cách dữ tợn:
"Được thôi, nếu cô không đồng ý thì cũng đừng trách tôi không khách khí."
Diệp Phong nghe vậy nheo mắt lại:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!