Không một ai có thể nghĩ được vị ma pháp sư cường đại đó chỉ trong nháy mắt đã bị thất bại, long kị sĩ ở trên không trung diễu võ dương oai, ở dưới vua quan Sở Quốc thần khí vô cùng xấu hổ.
Thời điểm này có lẽ chỉ có một mình tiểu bảo chúa là có thể cất ra được tiếng cười, cô nhìn vào phi long trên không trung, thầm thì nói:" không thể tưởng được cái gã đó lại có thể lợi hại như thế này, nếu như là ta có một con thì tốt biết mấy, sau này có thể bay lượn đi khắp nơi.
Ôi, chỉ có điều mấy con rồng này thật là xúi quẩy, lần lượt đi lên võ đài đấu với cái tên bại hoại Thần Nam đó, bảo đảm nhất định chỉ cần một mũi tên là bị bắn hạ,"
Nghĩ đến Thần Nam đã khôi phục công lực, tiểu bảo chúa tâm tình trong lòng thay đổi phức tạp, lúc trước đây cô đối với Thần Nam hầu như không có nữa điểm hảo cảm, sau này lại làm cho hắn mất đi toàn bộ công lực, cô trong lòng mới có một chút cảm tình áy náy, nhưng cứ nghĩ đến quá trình bị Thần Nam bắt giữ, cô lại cảm thấy giận dữ và xấu hổ đến không còn mặt mũi nào.
"Cái tên xú tặc đáng ghét này, sớm muộn gì ta cũng sẽ trừng trị ngươi một trận thiệt tốt, đừng có cho rằng sự việc trước kia như vậy là đã giải quyết xong."
Nếu như để cho Thần Nam biết được rằng tiểu bảo chúa vừa mới nảy ra ý nghĩ đó, thật không thể biết được hắn sẽ có cảm giác gì.
Hoàng hậu cất tiếng hỏi:
"Ngọc nhi, con đang thì thầm cái gì vậy?"
Hả, không có gì.
Lúc này Tư Mã Lăng Không đã cưỡi lên con phi long của hắn hướng ra ngoài bay khỏi hoàng cung, chúng nhân đương theo dõi xung quanh hoan hô reo hò một trận, Tư Mã Lăng Không trong lòng cực kỳ khoan khoái, cảm thấy bản thân dường như hóa thân thành một tuyệt thế anh hùng có đủ năng lực để cữu vãn ra khỏi tình thế rối răm này.
Hắn lùng tìm kỷ lưỡng ở trong đám đông, cuối cùng cũng phát hiện ra được Nạp Lan Nhược Thủy, chỉ có điều điều đó lại khiến hắn trở nên thất vọng, Nạp Lan Nhược Thủy dường như hoàn toàn chẳng thèm để ý đến hắn, điều đó khiến hắn cực kỳ khó chịu.
Hắn quay đầu lại, hướng về phía Thần Nam, lúc này Thần Nam đích thực dường như đang nở nụ cười nhạo báng nhìn hắn, làm cho sự tức giận trong lòng hắn càng cuộn trào mãnh liệt, hận không thể lập tức xông lên tấn công cái tên gã mà khiến hắn cảm thấy cực kỳ chán ghét này.
Cả hai Long kỵ sĩ ở giữa không trung tương đối cách xa nhau, hai con phi long hung tợn nhìn chằm chằm vào đối phương.
Đột nhiên một âm thanh vang rền từ dưới mặt đất nổi lên, vọng thẳng lên trời cao, đồng thời nghe thấy thanh âm một con phi long từ xa bay tới, lượn một vòng quanh trước con phi long tại diễn võ trường, rồi hạ cánh xuống mặt đất, một long kỵ sĩ khác của Thiên Dương quốc leo lên mình phi long bay vọt lên không trung.
"Sư đệ đệ hãy xuống dưới nghỉ ngơi đi, người này hãy giao lại cho ta đối phó."
"Nhị sư huynh đệ vẫn còn chưa mệt, hãy để đệ thu thập cái gã này xong rồi hãy nghỉ ngơi."
"Không được, đệ phải lập tức rời xuống mà điều tức, người này hãy để ta."
Tư Mã Lăng Không đã cảm thấy nóng mũi, hai người này xem hắn như không ra gì, rõ ràng chẳng mảy may để hắn vào mắt, hắn cất to tiếng nói:
"Hai người các ngươi đã nói với nhau xong chưa, tên nào trong các ngươi sẽ lên đây để ta tống tử trước tiên?"
Long kị sĩ trong trận đại chiến cùng với ma pháp sư trước kia xoay đầu lại trừng mắt nhìn hắn, sau đó ngoảnh đầu lại trả lời một cách cứng rắn với Long kị sĩ kia:
"Nhị sư huynh tên này vậy hãy giao lại cho huynh, ngay cả con rồng của hắn cũng hãy tiêu diệt luôn cho đệ.", nói xong hắn ta cưởi phi long hướng về phía mặt đất phóng xuống.
Tư Mã Lăng Không xém nữa tức giận đến bể phổi, cười khẩy nói:
"Hãy xem ai tiêu diệt được ai!"
Binh khí của hai danh long kị sĩ tại không trung đều là những thanh cự kiếm to dài của phương tây, tỏa ra hàn quang âm sâm uy nhiếp tâm phách quần nhân.
sát!
sát!
Cả hai người đồng thời khu động phi long xông lên phía trước, hai con phi long tại không trung khua động lên hai cổ cuồng phong, từ cự kiếm của hai danh long kị sĩ kích phát phóng xuất ra hai đạo đấu khí, quang hoa rực rỡ của đạo đấu khí giống như hai đạo thiểm điện, tại không trung âm ỷ truyền lại thanh âm ầm ầm.
Triều thần Sở Quốc đứng quang chiến ở ngoài thần trì ý động, phảng phất cảm thấy dường như mình đang ở giữa cuộc đại chiến đó.
Hai đạo đấu khí tại không trung cùng va chạm vào nhau, bạo phát ra một quang cầu quang mang chói lòa, truyền xuất ra một trận năng lượng ba động kịch liệt.
Hai con phi long bị ảnh hưởng bởi sự ba động của năng lượng, đều thoáng qua chút dao động, sau đó mỗi con đều hướng về một phía bay đi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!