Chương 40: Tấm Phóng Bí Địa.

Đánh giá: 10 / 1 lượt

Sáng sớm, một loạt tiếng gõ cửa dồn dập làm Thần Nam giật mình tỉnh giấc.

Tiểu bảo chúa sớm đã ở ngoài cửa vừa gõ vừa hét lớn:

"Bại hoại, mau mở cửa ra ..."

Thần Nam đứng dậy lười biếng mở cửa, ngáp một cái rồi nói:

"Có chuyện gì? Thật là, mới sáng sớm ..."

"Ngươi không phải nói hôm nay sẽ giải Khốn Thần Chỉ giúp ta sao?"

"Thì ra là việc đó. Với bộ dạng hò hét này mà dám nói chuyện với ta, ngươi nói ta có nên giải khai cầm chế không?"

Tiểu bảo chúa đi một vòng quanh người hắn, cẩn thận quan sát khắp người, nói:

"Ngươi đừng tưởng ta sẽ dễ dàng cầu xin ngươi. Cái đuôi của ngươi rốt cuộc đã bị ta nắm trong tay rồi , hừ."

Đuôi gì hả?

"Hừm. Đêm qua có người đem một đống bột ớt cay rắc lên đám long vật trong Thần Phong học viện. Làm cho đám rồng bị kích nộ phát cuồng, khiến toàn bộ Tội Ác chi thành không thể yên tĩnh. Phó viện trưởng bận rộn cả đêm giúp những con rồng trấn tĩnh lại đuợc.

Mấy tên long kị sị tức giận la hét om sòm, hiện tại đang ở trong toàn thành đang truy lùng kẻ khả nghiThần Nam nóiVậy thì có liên quan gì với ta?Bởi vì người đó chính là ngươi, không nghĩ tên dịch vật ngươi lại dám to gan làm càng. Bất quá chuyện này thật hứng thú, đáng tiếc bị ngươi dành trước

". Mặt tiểu bảo chúa đột nhiên xuất hiện vẻ tiếc nuối."Ý. Tiểu ác ma ngươi chớ có nói năng lung tung. Đừng cho là ta cũng độc ác như ngươi, đối với thứ chuyện đó mà lại thấy hứng thú là sao?Hừ! Từ khi bước vào trong phòng ta đã đặc biệt quan sát kỹ. Ngươi nghe được chuyện đó mà chẳng có vẻ giật mình tí nào, cho thấy ngươi đã sớm biết được.

Ngươi còn cố chối, không phải ngươi thì là ai vào đây? Nói thật hay, không có một chứng cớ nào mà chỉ đoán bừa thì ai ma tin! Còn cái đám người phụ giúp đó thật ngu xuẩn, nhất mực hoài nghi đám tu luyện giả truy tìm dị bảo cổ thần, thật không ngờ được đầu sỏ của chuyện ấy lại là ngươi

"Tiểu bảo chúa nở nụ cười bất hảo, nói:" Nếu như ta đề tỉnh bọn họ, ngươi đoán xem họ sẽ làm gì?

"Thần Nam cảm thấy sống lưng lạnh cóng, vài chục long kị sĩ nếu cùng truy sát, hắn chỉ còn một có nước đi tự sát. Gỏ vào cái trán sáng sủa Tiểu bảo chúa một cái, nói"Tiểu ác ma ngươi toàn rước chuyện thị phi, nhưng ta thân chính không sợ bóng tà, bất quá nếu ngươi hãm hại ta, từ giờ đừng mong ta giải khai cầm chế cho ngươi.Ui da, đau quá...

"Tiểu bảo chúa dùng tay xoa trán, vừa kêu đau vừa chửi:"Tên bại hoại ngươi mà còn dám bất kính đối với ta.

Ta nhất định sẽ đi tố cáo ngươi, cùng lắm thì ta với ngươi chết chùm cả đám mà thôi.

"Tiểu Ngọc trong lòng nàng cũng rống lên một tiếng, trừng mắt với Thần Nam."Sắc hổ, còn dám trừng mắt với ta nữa à, coi chừng ta lột da ngươi đó.

"Tiểu bảo chúa phẫn hận trừng trừng nhìn Thần Nam nói:" Ngươi hãy giải cầm chế cho ta và giúp ta làm một việc ta sẽ giữ bí mật cho ngươi. Ngươi đi cầu ta mà còn dám ra điều kiện với ta ư!Điều kiện đó cũng chẳng khó khăn gì, chỉ cần ngươi giúp ta đánh một ngườiAi? Bái nguyệt quốc tam hoàng tử Nhân Kiếm Thì ra là yĐúng, chính là tên dịch vật đáng ghét đó, năm trước hắn đi sứ nước ta. Lúc đó thật hối hận đã không đập cho hắn một trận.Thần Nam nói: Tuy ta rất muốn giáo huấn hắn, nhưng tuyệt đối không tiếp nhận bị ngươi uy hiếp, bời vì sự việc tối qua không phải ta gây ra

"Tiểu bảo chúa hét lên:" Tử bại hoại còn cãi chày cãi chối, ta khẳng định 100% là do ngươi làm. Hừ, hắn ta cũng là cừu nhân của ngươi , ngươi không quên chớ? Ngươi mỗi lần xuất nhập Thần phong học viện đều khuấy động mọi người la hét đánh đập.

Ta nghĩ tân sinh báo danh như hắn chắc cũng đã chú ý đến ngươi. Ngươi không sợ hắn trong bóng tối phái người hạ thủ trước sao?

"Thần Nam trầm ngâm một chút rồi nói:"Hừ!

Hắn và đám thủ hạ chẳng đáng cho ta để mắt vàoNgươi lúc trước bị người ta đuổi đánh, bây giờ thần khí thoạt hiện. Hừ, thật làm cho người ta cảm thấy kỳ quái, chỉ mới vài tháng ngắn ngủi mà ngươi đột nhiên biến thành lợi hại như vậy.

Ta hỏi ngươi thêm lần nữa, ngươi có giúp ta dần cho hắn một trận không?Thần Nam nói: Giúp thì cũng được, nhưng ta cũng muốn đưa ra một điều kiện.

"Tiểu bảo chúa lớn tiếng:"Điều kiện gì?

"Thần Nam nhìn chòng chọc vào Tiểu Ngọc trong lòng cô ta, nói:" Con Sắc hổ này lần trước biến mất vài ngày, khi quay trở lại lại mang về xương bàn tay phải của cổ thần, nó nhất định đã đến một nơi thần bí.

Ngươi nếu có thể kêu để nó đưa ta đến nơi đó, đừng nói là đánh Nhân Kiếm bẹp thành một thốn, thậm chí mười thốn cũng còn được.

"Từ hôm Hổ vương gặm về khối thần cốt, Thần Nam không có lúc nào là không có ý tra khảo nó, hắn từ Viễn cổ thần ma mộ địa sống lại, đương nhiên rất muốn tìm hiểu mọi bí mật về cổ đại thần ma. Tiểu Ngọc cảnh giác nhìn Thần Nam, sau đó dụng lực khép chặt lại. Tiểu bảo chúa than:" Ta từng không chỉ một lần yêu cầu nó dẫn ta đi, nhưng nó nhất quyết không chịu. Ta biết làm sao hơnCon sắc hổ này càng làm như vậy, càng chứng minh rằng nơi thần bí đó có chút cổ quái. Để ta suy nghĩ xem làm sao mới khiến nó nghe lời đây

"Tiểu Ngọc nghe được trừng mắt nhìn hắn. Thần Nam nói với Tiểu bảo chúa :" Ngươi đưa con sắc hổ đó cho ta. Ta sẽ có biện pháp để nó phải nghe lời Không được, ta không thể để ngươi hành hạ Tiểu Ngọc Yên tâm, ta sẽ không phương hại nó đâu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!