Đông Phương Phượng Hoàng dẫn theo hơn mười Ma Pháp sư theo con sông trong thành điên cuồng oanh tạc, còn số lượng lớn vũ giả khác cẩn thận tìm dọc theo con sông, hi vọng có thể tìm ra tung tích Thần Nam.
Rốt cuộc cũng chẳng tìm được chút manh mối nào, mọi người liền thất vọng quay lại Thần Phong học viện.
Sự kiện ầm ĩ này nhanh chóng lan truyền khắp học viện, cụ thể những lời nói cuối cùng của Thần Nam làm Đông Phương Phượng Hoàng phát điên lên, được truyền tới tai từng học viên, làm cho cô ta càng thêm xấu hổ và căm ghét Thần Nam, vô cùng ân hận đã không hạ sát thủ với hắn.
Cướp tiền của muội muội, nhục mạ Phó viện trưởng, trêu trọc Ma Pháp hệ thiên tài mĩ nữ Đông Phương Phượng Hoàng, những hành động huênh hoang này của Thần Nam trong Thần Phong học viện quả thật không ai sánh nổi, đã vượt xa cái danh hiệu Tiểu Ma Phiền của Tiểu bảo chúa.
Lúc này đây, trong học viện từ trên xuống dưới, không ai là không biết đến cái danh tự Bại hoại này của hắn.
Đám
"Phượng Hoàng thân vệ đội" theo đuôi Đông Phương Phượng Hoàng lại càng tức giận hơn. Tên bại hoại đó dám chọc đến cả thần tượng của bọn chúng khiến mỗi tên trong chúng chân tay ngứa ngáy, phát thệ phải chém tên bại hoại đó ra thành muôn mảnh.
Đông Phương Phượng Hoàng quay trở lại hậu viện tìm Phó viện trưởng, yêu cầu toàn thành truy bắt Thần Nam, lấy lý do là hắn làm loạn Thần Phong học viện, phá huỷ thanh danh học viện, nhưng lời đề nghị này không được chấp nhận càng khiến cho cô ta thêm tức.
Tận khi trời tối, Thần Nam mới leo lên khỏi con sông, phun ra một ngụm nước, lớn giọng chửi:
"Ta XXXX, chờ mà xem, ta nhất định phải làm cho Thần Phong học viện chó gà cũng không được yên ổn, ai hô, ta chết mất thôi, một lũ quỷ pháp sư..."
Nhớ lại khi bị truy sát hắn cũng có chút hoài nghi, chắc chắn đã có người bí mật thông báo cho Đông Phương Phượng Hoàng, vì thế bọn chúng có thể nhanh chóng phát hiện ra hắn đột nhập vào Thần Phong học viện.
Nhưng đối tượng hắn nghi ngờ có khả năng nhất là Lộ Ti, mỹ nữ quyến rũ bốc lửa này.
Yêu nữ này...
Đến khi trời tối hẳn, hắn mới dám bí mật quay lại khách san, thay đổi bộ quần áo tơi tả, sắp xếp vật phẩm trong y phục, nhưng khi nhớ tới xấp Kim phiếu thì đột nhiên la thảm.
Đống Kim phiếu Phó viện trưởng đưa cho hắn đã bị Ma Pháp hoả diễm đốt cháy quá nửa, số còn lại đã bị nước sông ngấm vào làm mờ đi.
"Ta ..., tài sản của ta, đột nhiên bị lũ quỷ pháp sư thiêu cháy, hơn nữa còn bị ngấm nước, ôi..."
Thần Nam đột nhiên nhớ lại điều gì, nhanh chóng mở tiếp gói cẩm nang bên người, bên trong là một viên bích lục châu, phát tán hào quang chói lọi, nhìn đã biết là vật có giá trị liên thành.
Đây là lúc đầu tại Sở quốc tây cảnh gặp cự xà nhặt được viên long châu này, từ khi đó vẫn tiếp tục ở bên cạnh thắt lưng hắn.
"May mà không bị rớt mất."
Thần Nam hiện tại đối với Phó viện trưởng nghiến răng căm hận, không ngừng chửi rủa lão gian trá, vô sỉ, hại hắn đến mức thê thảm thế này. Nghĩ về tao ngộ cay đắng này, hắn thật khóc không ra nước mắt, kết quả này cũng do Thần Phong học viện góp phần gây ra.
Trải qua cả ngày bị người truy sát, trên thân thể hắn bây giờ quả thật không ít thương tích.
Trước lúc vào bồn tắm hắn đặt cổ thần di bảo, Ngọc như ý cùng long châu sang một bên, lúc quay đi không chú ý, ngọc như ý cùng long châu phát sinh biến hoá kinh nhân.
Ngọc như ý phát ra một tia ánh sáng nhu hoà bao bọc lấy long châu, sau đó long châu phóng xuất nhất đạo kim quang, kim quang như nước phun về phía ngọc như ý......
Khi Thần Nam tắm xong quay lại, nhìn thấy ngọc như ý hào quang toả rộng, hắn bước đến trước giường, cảnh tượng trước mắt còn làm hắn đại kinh thất sắc.
Long châu đột nhiêu vỡ ra thành nhiều mảnh, hơn nữa mịn như phấn, đám bụi bích lục trở nên ảm đạm vô quang.
Thần Nam thảm thiết kêu lên:
"Trời ơi, long châu của ta, bảo bối giá trị liên thành của ta. Sao đột nhiên lại bị vỡ, ta..., XXXX......"
Nhớ lại lúc trước nhìn thoáng qua, hắn giống như nhìn thấy ngọc như ý hút lấy đạo quang cuối cùng của long châu.
Hắn nắm lấy ngọc như ý cẩn thận quan sát, chỉ nhìn thấy cổ thần di bảo này so với trước còn long lanh tươi sáng hơn, dưới ánh nến toả sáng rực rỡ, phía trên phủ đầy một cỗ linh khí.
"Ngươi là tên cường đạo, tên trộm, đột nhiên phá huỷ long châu của ta, lấy mất một vạn kim tệ của ta! Ta,...! ô.... Không ngờ ngươi còn đáng ghét hơn cái lão Phó viện trưởng đó nữa!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!