Chương 285: Đạm Đài tằng Phong Ma

Đánh giá: 10 / 1 lượt

Hạng Thiên cũng kinh ngạc vô cùng, hắn ta mặc dù muốn có được sức mạnh của thần cốt, nhưng cũng không điên cuồng đến mức muốn tiêu diệt ngũ giai tuyệt thế cao thủ, đối với hắn mà nói tính mạnh còn quan trọng hơn nhiều so với những sức mạnh ẩn chứa trong thần cốt.

Thần Nam nghĩ ngợi mãi, trong người Mộng Khả Nhi có phong ấn một luồng sức mạnh khủng khiếp khó mà tưởng tượng được, đến luồng sức mạnh đó nàng ta cũng chưa hoàn toàn có thể điều khiển được thì không thể nào lại vội vàng muốn có được sức mạnh của thần cốt để tăng võ công cho mình, trong chuyện này nhất định có gì bí mật, khiến cho nàng ta nhất quyết cần phải có được sức mạnh của thần cốt.

Nghĩ tới những chuyện xảy ra ngày hôm nay, Thần Nam càng cảm thấy Mộng Khả Nhi rất đáng nghi ngờ. Mộng Khả Nhi tâm cơ thâm trầm, từ trước tới giờ đều mưu định kĩ càng rồi mới hành động, không thể nào lỗ mãng hành động được, nhưng hôm nay nàng ta lại liều lĩnh xông vào Quang Minh thần điện, có vẻ không để ý tới hậu quả, quả là đã quá lỗ mãng, theo như tính cách của nàng ta mà nói, thật khiến cho người ta không thể nào tưởng tượng được.

Chẳng lẽ cánh tay đó quả thật quan trọng như vậy sao? Không giống với những phần xương khác của thần Quang Minh? Nếu như vậy... Thần Nam nghĩ, mình nhất định phải giữ lại thần cốt, không thể đưa cho Mộng Khả Nhi.

Thần Nam cười, nói:

"Được, lần đầu tiên thấy Mộng tiên tử hào khí như thế, ta đồng ý liên thủ, Hạng Thiên ngươi dám không?"

Ta...Hạng Thiên dáng người cao lớn dũng mãnh, lại thêm mái tóc màu đỏ huyết, chỉ có điều bây giờ có chút cứng lưỡi. Hắn ta cảm thấy hai người trước mặt quá điên cuồng, còn hơn cả Hỗn Thiên tiểu ma vương hắn vốn đã rất ngông cuồng, lại muốn lấy thân ở tứ giai, tiêu diệt bốn ngũ giai cao thủ.

Thần Nam hào khí ngút trời, cười ha ha nói:

"Nếu như hai người các ngươi dẫn dụ được ba người, cho ta nửa canh giờ, ta có thể giết được một người!", trong câu nói này cũng có phần kích bác Hỗn Thiên tiểu ma vương.

Mộng Khả Nhi cũng nói:

"Nếu như dẫn dụ hộ ta ba người, ta cũng có thể giết chết một tên trong nửa canh giờ"

Nghe những lời này, Thần Nam trong lòng giật mình:

"Mộng Khả Nhi quả nhiên rất mạnh, tới nay cô ta đã có thể chiến đấu với tuyệt thế cao thủ, chắc phong ấn trong người cô ta đã phá khai rất nhiều".

Hạng Thiên giật thót mình, hai người trước mắt hào khí ngút trời, đã có lòng tin giết chết tuyệt thế cao thủ, đều này đối với hắn ta mà nói là một sự đả kích không nhỏ, hắn ta mặc dù võ công tinh thâm, có bất thế kì công, khiến hắn ta tin tưởng trăm phần nếu so tài với những cao thủ cùng cấp, nhưng hắn ta cảm thấy nếu như đánh nhau với ngũ giai cao thủ, thì vẫn có thể lành ít dữ nhiều.

Hắn ta không thể nào hiểu nổi, hai người trước mắt sao lại mạnh đến nhường ấy, sững sờ nhìn họ, tuy nhiên cuối cùng hắn ta vẫn cắn răng nói:

"Ta chỉ có thể giữ chân một người".

Được, tốt quá!

Thần Nam nói lớn:

"Vậy, chúng ta bàn bạc một chút, hôm nay nhất định phải làm thật hoành tráng, để lại một truyền kì, ba thanh niên cao thủ đánh bại bốn ngũ giai cao thủ".

Tiểu long xoa đầu, giọng non choẹt nói:

"Vẫn còn ta đại đức đại uy Bảo Bảo đại long, trên trời dưới đất chỉ có ta độc tôn..."

Cốp.

Thần Nam gõ mạnh khiến nó không nói tiếp được nữa, anh chàng bé nhỏ này bắt đầu điên cuồng rồi, có lẽ thật sự có thể tung hoành một trận, nhưng nó vẫn chưa hoàn toàn phục hồi lại như ban đầu, không thể chiến đấu được, chẳng may xảy ra điều bất trắc có trời mới biết được nó có rơi vào giấc ngủ vùi hay không.

Mộng Khả Nhi nói:

"Hạng huynh có thể giữ chân được một người, ta và Thần huynh mỗi người có thể giết được một người, hừ, người thứ tư thật khó xử lí, hắn ta mà nhúng tay vào thì chúng ta lành ít dữ nhiều".

Ba người bắt đầu thầm mật nghị.

Bạch tê ngưu thiên sinh là dị chủng, chạy như bay, nhưng bốn lão già phía sau đuổi càng ngày càng gần.

Đúng trong lúc này, Thần Nam đột nhiên giảm chậm tốc độ của Bạch tê ngưu, bốn đại cao thủ lập tức đuổi tới nơi, rõ ràng, ngũ giai Hắc Ám pháp sư vẫn giữ một khoảng cách nhất định với người của Quang Minh giáo hội, cẩn thận phòng bị, suy cho cùng hai bên cũng là đối địch, nói không chừng sẽ tập kịch lẫn nhau.

Ta bỏ lại thần cốt Thần Nam ném xương cánh tay thần về phía Hắc Ám pháp sư, đối phương sững sờ, túm lấy theo bản năng.

Ngũ giai Quang Minh pháp sư không thể đuổi theo Thần Nam để tính sổ được nữa, xương tay thần tuyệt đối không thể để thất lạc, ông ta nhanh chóng niệm thần chú, trên không trung lập tức bùng lên một ngọn lửa lớn, lao cuồn cuộn về phía Hắc Ám pháp sư, cả không gian đều cháy lên đỏ rực.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!