Hừ, tên bại hoại chết tiệt vô liêm sỉ kia , đợi sau khi vết thương của sư phụ ta lành lại, sư phụ ta nhất định sẽ đến đây , đến lúc đó ngươi chết cũng chẳng có đất chôn đâu.
Tiểu bào chủ đột nhiên nhắc tới sư phụ của cô , điều này làm cho Thần Nam không khỏi giật mình thảng thốt. Công phu tuyệt thế của Gia Cát Thừa Phong cho dù không bằng Lão Yêu Quái nhưng cũng không có nghĩa là không thể đến đây được.
Nghĩ đến việc hai cao thủ tuyệt thế này bất cứ lúc nào cũng có thể tìm đến tận cửa nhà mình, trong lòng hắn chợt thấp thỏm không yên, bất quá cho dù khí lực mạnh mẽ như Lão Yêu Quái cũng không thể phá được Khốn Thần Chỉ Lực của hắn ta , nghĩ tới điều này nên hắn có vẻ an tâm một chút .
"Cái Lão Yêu Quái này sao tới bây giờ vẫn luôn luôn không chịu xuất đầu lộ diện? Rốt cuộc lão có còn hay không muốn đi theo ta? Tiểu bào chủ nói"tên thối tha kia, ngươi đang lẩm bẩm cái gì thế ? có phải là đã biết sợ rồi không , nếu biết sợ hãy mau chóng thả ta ra , có thể ta sẽ tha cho ngươi một con đường sống.Thả cái đầu nhà ngươi, nếu còn không biết điều thì ngay bây giờ ta sẽ xử ngươi ngay tại chỗ đấy
"Tiểu Bào Chủ mặc dù căm giận vô cùng nhưng trong lòng cũng rất sợ hãi, cô tức đến run người, leo ngay lên lưng con Hổ Vương Tiểu Ngọc nói:"Tiểu Ngọc chúng ta đi thôi , chúng ta hãy tránh xa cái tên đốn mạt này Thần Nam nói Ta không cho phép ngươi cưỡi con sắc hổ này bay loạn khắp nơi, vừa mới mời được một nữ tử kỳ lạ khó hiểu đến đây , ngươi không muốn lại gây ra những điều kinh khủng nữa đấy chứ ? Ta không như thế, Tiểu Ngọc chúng ta đi
"Hổ Vương Tiểu Ngọc cùng Tiểu Bào Chủ bay thẳng lên trời. Thần Nam hét lớn" Khốn Thần Chỉ Lực của ngươi sắp phát tác rồi, nếu ngươi cứ bay nhảy lung tung , đến lúc mà phải chịu đau đớn thì đừng có mà đến tìm ta "
Tiểu Bào Chủ mặc dù căm hận vô cùng nhưng cũng chẳng còn cách nào khác , cuối cùng đành phải cưỡi Tiểu Ngọc miễn cưỡng quay trở lại .
Tất Hạo ở bên cạnh chợt nở một nụ cười chế giễu , chẳng may đúng lúc đó bị Tiểu Ngọc nhìn thấy, một tiếng hổ gầm vang trời làm cho hắn ta sợ quá vội chạy trốn vào vùng đồng hoang.
Thần Nam ở phía sau nói lớn
"Này, không cần thiết phải chạy nhanh thế đâu"
Tất Hạo không ngoảnh đầu lại, mải miết chạy và nói
"ta có việc gấp, ta đi trước đây"
Tiểu Bào Chủ ở phía sau cũng hét lớn
"đồ con chuột nhát chết , ngươi còn chưa nói một lời từ biệt với ta"
Thanh âm của Tất Hạo từ xa xa vọng lại
"Tạm biệt, Tiểu Ma Nữ, không, vĩnh biệt không bao giờ gặp lại nữa"
Tiểu Bào Chủ tức giận nói
"đồ con chuột nhắt, ngươi chạy không thoát đâu, ta cũng sẽ đến Thần Phong Học Viện"
Lập tức một thanh âm bi thương từ phía xa vọng lại
"Thánh Thần ơi , cứu ta với"
Thần Nam cười ha hả nói lớn
"hãy xem đi , con tiểu nha đầu như ngươi dường như so với cả một cơn đại hồng thuỷ hay một con quái vật hung dữ còn khiến người run sợ hơn... ôi"
Tiểu Bào Chủ trợn mắt nhìn Thần Nam với ánh mắt hung dữ, rồi ôm con hổ vương nay đã biến thành một con mèo nhỏ đi về phía trước
"Đồ đốn mạt , ta nhất định sẽ đến Thần Phong Học Viện"
"Ngươi đến đó làm gì ?"
"Ngươi không nghe nói con mụ già ấy ở Thần Phong Học Viện sao? ta sẽ đến đó để trả thù ."
Thần Nam nói :
"bình tĩnh đi , ngươi đi đến đó thì sao chứ ? bà ta là một pháp sư cấp hai vô cùng lớn mạnh, ngươi đánh lại được bà ta sao ?"
"nếu không phải vì tên thối tha nhà ngươi đã phong tỏa công lực của ta thì ta đâu đến nỗi khốn đốn thảm hại như thế này. Ta mặc kệ ta nhất định sẽ đến Thần Phong Học Viện. Bây giờ ta không đánh nổi bà ta cũng không có nghĩa là sau này ta cũng không đánh được bà ta ."
"Đừng đi, ta thật không muốn có thêm rắc rối gì nữa"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!