Thấp thỏm, bất an, lại có chút mừng thầm, đây là cảm giác của Chu Trạch trên đường đến vùng ngoại thành thành phố Thông Thành. hắn thiếu tiền, rất thiếu tiền, nhưng hắn cũng không thiếu nhiều tiền, hắn cần nhiều tiền cũng không có tác dụng gì, chí ít đến thời điểm hiện tại tiền với hắn cũng không có tác dụng gì.
Vì sống lại nên hắn cần một khoản đi giải quyết vướng mắc của kiếp trước và phiền phức của kiếp này, sau đó thì có thể sống một cuộc sống không phô trương lãng phí.
Ví dụ như rời khỏi Lâm gia, tuy Lâm Vãn Thu rất xinh đẹp và có khí chất, nhưng hắn không muốn về ngôi nhà đó, hai người lại không có tiếp xúc da thịt, bản thân mình lại không thật sự được hưởng thụ qua, xem tình hình thì Từ Nhạc cũng không được hưởng thụ qua, nên không có thua thiệt.
Cho nên nói bai bai cũng không bị áp lực về tâm lý.
Nhưng rời khỏi đó thì phải chuẩn bị một chút, phải có chỗ ở, còn phải mua một cái tủ lạnh chất lượng tốt, Chu trạch không dám mua tủ lạnh cũ, vạn nhất khi mình ngủ lại làm cho mình chết trong đó, chẳng phải là rất thiệt thoi? Tiền! làm quỷ cũng cần tiền a.
Nhưng nghe người kia vừa gọi điện cho Từ Nhạc, Chu Trạch có chút lo sợ bất an. Thân phận Từ Nhạc là ở rể, ở nhà bị cha mẹ vợ khinh thường, bắt nạt, phân giường ngủ với vợ, kết quả lại là lão đại hắc bang?
Được rồi, hình ảnh xung đột đó làm người ta cảm thấy thật kích thích, rất giống với hình tượng trong phim Mỹ, nhân vật trâu bò luôn có thân phận là người bình thường. Ví dụ như Spider
-Man là học sinh trung học, siêu nhân là ký giả của một tòa soạn. Vậy mình nên xử lý cục diện này như thế nào?
Đem cái đám độc phẩm xử lý thế nào?
Chu Trạch không muốn mình bị cái thân phận này làm bẩn, vì chuyện này rất phiền phức, thế giới thực bị cảnh sát truy nã, Từ Nhạc đã không thể tùy tiện ứng phó, hướng chi còn có câu nói của lão giả và Vô Diện nữ
"sẽ phát hiện và bắt ngươi".
Có chút đau đầu, không thích ứng, nhưng Chu Trạch vẫn đi tới nhà máy phân hóa học bị bỏ hoang.
Ngoài cổng nhà máy có hai người ngồi xổm hút thuốc, một người mặc áo khoác có chút cũ nát, mộtngười mặc âu phục giá rẻ. Chu Trạch xuống xe, đối phương chủ động đến
"Lão đại, chũng tôi đang chờ anh a" người mặc áo khoác nói.
Chu Trạch gật đầu sau đó theo vào trong, người mặc âu phục tiếp tục ngồi đó hút thuốc, giống như canh gác.
Sauk hi vào trong Chu Trạch thấy một người mập mạp trọc đầu đeo sợi dây chuyền vàng khủng bố đangngồi trên ghế nhựa tự rót nước uống Từ ca, anh đến rồi. người mập mạp rất cao, cũng phải 1m85, sợi dây chuyền vàng nhìn rất thô, còn khoa trương làm cổ hắn đỏ hẳn ra.
hàng đâu?
Chu Trạch chắp tay sau lưng, mười ngón tay đan vào nhau, nơi này chỉ có ba người bọn họ, muốn hạ gục rất dễ, nhưng hạ gục rồi thì sau đó phải làm thế nào? Giao cho cảnh sát thì mình cũng bị liên lụy? tự xử lý? Đại diện mặt trăng tiêu diệt bọn họ?
Hình như cũng không tốt, tùy ý giết người nóikhông chừng sẽ giống như tùy ý cứu người, sẽ bị phản phệ, hắn không muốn nếm thử lần nữa.
"Từ ca vẫn sảng khoái như trước đây!"
Mập mạp dùng tay lau khóe miệng sau đó vỗ vai Chu Trạch. Khóe miệng Chu Trạch giật giật, hít sâu, kiềm chế không hất tay mập mạp xuống.
Mời! Mập mạp làm tư thế mời, dẫn Chu Trạch đến một cái kho nhỏ. Sau khi vào con ngươi Chu Trạch co rụt lại. Hàng trong kho được xếp như núi, được che bằng giấy dầu.
Trước kia Chu Trạch chưa từng làm chuyện phạm pháp, nhưng cũng rõ rang, nhiều hàng như vậy, dựa theo pháp luật thì xử bắn tram lần vẫn chưa đủ
"không chỉ phân phối cho Thông Thanh a?" thật ra Chu Trạch muốn hỏi, không phài các ngươi vừa cướp ở tam giác vàng về chứ?
"Từ ca, đây là đương nhiên, Thông Thành chỉ là đầu mối nhỏ, thông quan Thông Thành để vào Thượng hải" Mập mạp duỗi lưng một cái
"lần này chúng ta phải nắm chắc thời gian, tiêu thụ hết hàng có thể kiếm một khoản lớn."
Chu Trạch sờ trán khổ sở nói
"Trong thời gian ngắn khó mà tiêu thụ hết a?" dù sao cũng không phải bán rau ngoài chợ, ngươi chỉ cần cưỡi xích lô mở loa hết công suất nói heroin a, heroin a!
"Chuyện này thì Từ ca cứ yên tâm, chúng ta cứ phân hàng cho người dưới, mặc dù lợi nhuận không cao lắm nhưng thắng ở tốc độ, xuất hàng lại có bảo hộ, nhóm này xong sẽ có nhóm khác" Mập Mạp xem thường nói.
Từ Nhạc a Từ Nhạc, ngay cả mạng lưới internet của tập đoàn heroin ngươi cũng xây dựng được, ngươi đúng là rất trâu bò a… là lão đại như vậy thế mà bị một tên muốn cướp ba trăm khối một gậy đánh chết!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!