Chương 85: Đút thuốc

Phủ Trụ Quốc đại tướng quân, hạ nhân đến báo tin lắp bắp thuật lại nguyên văn, Trì đại công tử vội vàng đến nỗi sùi bọt mép:

"Không đến ư? Sao nàng lại không đến? Ngươi có nói rõ hay không, A Hành nôn ra máu, đêm qua đã sốt cao, giờ hôn mê bất tỉnh, liên tục nói mê sảng. Nàng là hôn thê của hắn, đến thăm mà cũng không chịu, lòng dạ làm bằng đá sao?"

Trì nhị thiếu gia khẽ cau mày, tuy lời nói của đại ca không mấy dễ nghe, nhưng những gì hắn nói đều đúng.

Chưa nói đến chuyện A Hành năm sáu tuổi đỡ tên cho Thẩm cô nương suýt mất mạng, năm mười bốn tuổi lại lấy thân mình gánh vác phân nửa hàn độc cho nàng, tình nghĩa còn đó.

Chưa nói đến việc hy sinh tính mạng vì nàng, hai phủ đã đính hôn, Thẩm lão phu nhân bên cạnh dù tuổi cao sức yếu cũng đến thăm tôn nữ tế tương lai, mà vị hôn thê lại không đến?

Trong lòng hai huynh đệ bất mãn.

Trì phu nhân ở bên mép giường lau mồ hôi cho nữ nhi, nghe tiếng ồn ào bèn quát lớn:

"Ồn cái gì mà ồn, A Hành còn đang hôn mê, có thời gian thì đi tìm đại phu giỏi hơn đến đây, không giúp được gì thì câm miệng cho nương!"

Trì Anh, Trì Ngải không dám chọc giận nương vào lúc này, ở lại một lúc nhìn sắc mặt ốm yếu của ấu đệ, nhẫn nhịn rời khỏi phòng, quả thực đi tìm y giả hỏi mua thuốc.

"Con làm thế này là đâm vào tim nương đấy, chuyện lớn đến đâu cũng không nên làm khổ bản thân như vậy. Cái gì giả cũng không thể thành thật, thuận theo thời thế có gì sai? Con vốn thông minh lanh lợi, sao lần này lại cố chấp như vậy?

Con bị thương như vậy mà Thanh Hòa còn không chịu đến. Đứa nhỏ ngốc, nương phải nói gì về con đây? Muốn chiếm lấy trái tim của một người, con không được chột dạ.

Nếu con chột dạ, chẳng phải là đang ép nàng suy nghĩ lung tung sao...

"Không biết nàng có nghe thấy những lời này không, Trì phu nhân đau lòng nữ nhi nên cầm khăn ướt điểm nhẹ vào đôi môi khô khốc của con. Trì đại tướng quân sau một đêm liền hốc hác, râu ria lởm chởm, đầy vẻ lo lắng bước đến gần nàng, hối hận vì những lời đã nói với nàng đêm qua."A Diễn...

"Trì Diễn ôm vai thê tử:"Không sao đâu, ta đã viết thư cho đạo trưởng rồi. Có nàng ở đây, chắc chắn A Hành sẽ bình an vô sự.

"Người nằm trên giường sốt cao đến bất tỉnh nhân sự, đến trưa mới hạ sốt. Trì phu nhân lo hạ nhân sơ ý nên đích thân đi sắc thuốc, nước thuốc bốc lên nghi ngút hơi nóng, vừa vào phòng liền thấy tay Trì Hành múa may, hét lớn:"Ta không có, ta không có...

"Nức nở rồi bật khóc, nước mắt tuôn dài hai bên khóe mắt thấm ướt cả gối:"Ta không có... Tỷ tỷ tin ta đi... Ta không có, ta không có...'

"Một ngụm sương máu đột nhiên phun ra từ miệng nàng. Vạt áo của Trì phu nhân nhuộm đỏ bởi máu phun ra từ miệng nàng, chén thuốc trong tay vỡ tan, giọng nàng run rẩy:"A Hành, A Hành!"

Hai ngày liên tiếp, thuốc thang châm cứu đều vô hiệu, cuối cùng ngay cả thuốc cũng không rót vào được, hàm răng Trì Hành cắn chặt, trong mơ cũng bắt đầu tuyệt thực.

Như thể quyết tâm tìm cái chết để chứng minh trong sạch.

Đây là bệnh điên.

Trước đó nàng cũng từng phát điên, có điên thì cùng lắm cũng chỉ khóc lóc chứ không làm tổn thương thân thể. Lần này thì hay rồi, việc bé tẹo mà nàng cũng đòi sống đòi chết.

Trì phu nhân đứng canh bên giường thường mắng nàng, vừa khóc vừa mắng, nói đây là món nợ đời của mình.

Hai ngày nay, trong cung phái đến hai nhóm Ngự y, dù y thuật của họ có giỏi đến đâu cũng không thể đút thuốc vào miệng của Trì tam công tử. Cả Trì gia đều chìm trong bầu không khí u ám ảm đạm, Trì Diễn đã nộp tấu chương xin ở nhà để ở bên nữ nhi, ai nấy mong ngóng ngày đêm chờ đợi Khương Tinh đến.

Không chờ được Khương thần y, Quý phi nương nương bãi giá đến phủ Tướng quân.

Tiết Linh vội vàng đến.

Đi đường còn mang theo gió.

Nàng mơ hồ cảm thấy chính lời nói lạnh lùng ngày đó của mình đã khiến người ta sợ hãi. Tiểu tướng quân chưa trải sự đời bỗng nhiên phải gánh trên vai sinh mệnh của hàng trăm người trong phủ Tướng quân.

Toàn bộ vinh nhục của Trì gia đều phụ thuộc vào một mình nàng, nghìn cân treo sợi tóc, tiến thoái lưỡng nan, ép đứa nhỏ đến tàn nhẫn.

Ngày hôm đó, biểu hiện của A Hành lúc ở trên giường quả thực rất bất thường.

Toát lên vẻ hung hãn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!