Ngoại thất, nghĩa là nữ nhân được nam nhân đã có chính thê nuôi dưỡng bên ngoài, không được luật pháp Đại Vận triều bảo vệ, nói trắng ra là thiếp thất không được công nhận.
Có không ít công tử thế gia ở Thịnh Kinh đến tuổi lấy vợ đều nạp thiếp, điều này dĩ nhiên cũng liên quan đến gia phong.
Đối với những gia đình dòng dõi thư hương chính thống hoặc những gia đình coi trọng lễ giáo, nam tử đến năm bốn mươi tuổi mà không có nhi tử mới được phép nạp thiếp để nối dõi tông đường.
Trì gia vốn có truyền thống võ tướng, võ tướng thường xuyên xa nhà để tận trung với đất nước nên ít nhiều đều có lỗi với thê tử.
Ba trăm năm nay, con cháu Trì gia chỉ cưới vợ chứ không nạp thiếp, đây là điều độc nhất vô nhị ở kinh thành. Vì gia quy như vậy nên khi cha đón dâu, biết bao nhiêu nữ nhi quyền quý đã khóc đến tan nát cõi lòng.
Trì Hành từ nhỏ đã được nghe và nhìn thấy, dần dần thấm nhuần, coi thường những công tử có tam thê tứ thiếp. Chưa nói tới nàng là nữ nhân, cho dù là nam nhân, nàng cũng chỉ muốn có một người tri tâm cùng nhau già đi.
Bây giờ nghe được Thanh Hòa tỷ tỷ mà nàng kính trọng nhất lấy những lời này châm chọc mình, nàng vội vàng nói:
"Hộ nào ở Thịnh Kinh mà to gan đến mức dám muốn tỷ tỷ làm thiếp?"
Lờ vừa thốt ra khỏi miệng, lập tức đối diện với đôi mắt trong sáng và bao dung của Thẩm Thanh Hòa, nhất thời ngẩn người.
Nghĩ lại những lời mình nói trước đó, cái gì mà có rất nhiều bạc để mua đất đai tài sản cho tỷ tỷ, đây chẳng phải là trò lừa gạt nữ tử của đám công tử nhà giàu hay sao?
Tỷ tỷ là đích nữ của phủ Trấn Quốc tướng quân, xuất thân cao quý, sao có thể là một vị chủ nhân thiếu bạc để tiêu?
Nàng ăn nói không lựa lời, lập tức hối hận, mặt rời khỏi hõm cổ của Thanh Hòa, đứng thẳng người dậy.
Giọng điệu của Trì Hành mềm xuống:
"Lời này của tỷ tỷ thật khiến ta hổ thẹn."
A Trì.
Thanh Hòa đặt tay lên vòng eo thon gọn mà săn chắc của tiểu tướng quân, lơ đễnh vuốt ve.
Nàng đưa đầu ngón tay lướt qua eo, nói:
"A Trì là Trì tam công tử của phủ tướng quân, lại đối đãi với ta như vậy, không sợ Trì tam phu nhân tương lai ghen sao?"
"Trì, Trì tam phu nhân?"
Bị nàng vuốt đến ngứa, Trì Hành giữ chặt tay nàng đang đặt trên eo mình, vẻ mặt hoang mang:
"Trì tam phu nhân gì chứ, ta vốn dĩ không có ý định lấy vợ, cũng chưa từng nghĩ tới chuyện lấy vợ."
Nàng là nữ tử, lại đang cải trang nam tử, chưa từng trải qua tình yêu sâu đậm, cũng không có người thương, sao có thể liều lĩnh lấy một thê tử về nhà?
Hơn nữa, chuyện hôn sự của nàng đã có cha mẹ trù tính, nàng còn trẻ, còn lâu mới đến lúc phải lo lắng về chuyện này.
Không lấy vợ à?
Không lấy.
Thanh Hòa bật cười, thu lại lòng bàn tay bị nàng đè:
"Ngươi không cho ta lấy chồng, bản thân cũng không lấy vợ, lại nuôi ta ở bên ngoài. A Trì, người ngoài biết được sẽ bàn tán về chúng ta như thế nào đây?"
Chuyện này...
Lời này của nàng khiến Trì Hành câm nín.
Trong phòng tĩnh lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi. Gió thổi qua cửa sổ, ô cửa sổ vuông vức mở toang, như khung tranh tô điểm cho màn đêm u ám.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!