Chương 35: Thiên vị

Chỉ nói hay thôi sao mà đủ? Cả đời này nàng đều nguyện ý để hoa đào lại cho A Trì chém, chỉ mong đóa hoa này là của nàng, vĩnh viễn nở vì nàng.

Thanh Hòa mỉm cười trìu mến, như thể tiểu tướng quân đã làm rất nhiều điều cực kỳ khó khăn cho nàng, dịu dàng nói: Vất vả A Trì.

"Cái này có gì vất vả, tỷ không trách ta xen vào chuyện của người khác là tốt rồi." Trì Hành bị đôi mắt của nàng nhìn đến rung động tâm hồn, vội vàng dời tầm mắt đi,

"Ta đi tẩm ướp hai con gà này, tối nay nấu gà tiềm, mai mang chút thịt thú tươi ngon cho nhà trưởng làng."

Nàng vẫn hiểu nguyên tắc có qua có lại.

Nàng xách gà đi thật nhanh, nụ cười trên môi Thanh Hòa càng rạng rỡ: Vợ chồng chưa cưới nhỉ.

Khi nào nàng với A Trì mới có thể trở thành một cặp vợ chồng chưa cưới thực sự đây?

Nàng bình tĩnh lại, tự nhủ chính mình đừng vội, cứ từ từ.

Làng nhỏ dân số không nhiều, do đó nam nữ trong thôn đến tuổi kết hôn thường không trì hoãn, sớm kết hôn để sớm góp sức xây dựng thôn quê thêm phát triển.

Người dân ở đây giản dị, lương thiện và rất coi trọng hôn nhân, theo quan sát của Thanh Hòa mấy ngày nay, nam nhân ở đây rất tôn trọng và yêu thương nữ nhân trong nhà, tình cảm giữa hai phu thê rất tốt.

Biết được Trì gia tỷ đệ thực ra là một cặp vợ chồng chưa cưới đã có hôn ước, số người tới cửa chúc mừng nối đuôi không dứt.

Hơn nữa do câu chuyện Trì Hành tùy tiện bịa đặt ra để lừa Mộc Đại Lang quá cảm động, cho nên những người nghe về sóng gió thăng trầm của hai vợ chồng son đều chuẩn bị quà đến thăm hỏi, lời lẽ tha thiết mong họ sẽ ở lại làng nhỏ, trở thành một phần của làng này.

Người dân nơi đây có một sự bài xích khó hiểu đối với thế giới bên ngoài làng, chắc hẳn họ cho rằng Trì Hành và Thanh Hòa đã phải chịu rất nhiều khổ cực trước khi vào làng.

Mộc đại nương tận tình khuyên bảo làm cho tai của Trì tiểu tướng quân đỏ bừng, nàng không chịu nổi nữa, bấm hai ngón tay nhẹ nhàng kéo vạt áo Thanh Hòa.

Thanh Hòa bận rộn ứng phó với lòng tốt của Mộc đại nương, chỉ đành dùng ánh mắt liếc nhìn tiểu tướng quân đang lúng túng xấu hổ vì bịa chuyện dọa người hai lần, trong lòng cũng không nhịn được cười.

Nàng đổi giọng, không chút biến sắc mà chuyển đề tài sang chuyện hôm nay trước khi đại nương ra cửa đã đặc biệt đổi y phục.

Bộ đồ mới tinh này là do trưởng làng mua cho Mộc đại nương nửa tháng trước, đại nương đã cất giữ nhiều ngày, hôm nay mới dám mặc ra ngoài.

Một thiếu nữ, một phụ nhân, chủ đề trò chuyện vây quanh một bộ đồ mới, dường như nói mãi không hết chuyện.

Trì Hành thở phào nhẹ nhõm.

Cuối cùng cũng đợi được Mộc đại nương đi, cả người nàng rã rời, mệt mỏi ngã xuống ghế gỗ hòe, không quên pha một chén trà hoa cho Thanh Hòa.

"Uyển Uyển, uống trà đi."

Trong mắt Thẩm Thanh Hòa hiện lên vẻ tức giận:

"Ngươi còn biết dỗ dành ta sao? Ta cũng không biết từ lúc nào chúng ta lại trở thành một đôi uyên ương mệnh khổ, gia đạo sa sút, bị người hãm hại... Ngươi nói lời này, không sợ đại tướng quân và phu nhân trừng phạt sao?"

Sắc mặt Trì Hành đỏ bừng, dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng xoa xoa vành tai:

"Lúc đó ta nóng vội, chỉ nghĩ phải khiến Mộc Đại Lang chết tâm nên nói năng phóng đại quá mức. Ai ngờ hắn lại là người nhiều chuyện, tâm địa lại đơn thuần, ta nói gì cũng tin sái cổ. Ây da tỷ tỷ, tỷ tha cho ta đi!"

"Ngươi muốn ta làm sao tha thứ cho ngươi..." Nàng mỉm cười trêu chọc vị tiểu tướng quân của mình, ánh mắt liếc nhìn thấy Mộc đại nương đi rồi lại quay lại, lời trêu chọc sắp sửa nói ra liền nuốt ngược vào trong.

Mộc đại nương.

Mộc đại nương đi thẳng vào vấn đề:

"Trước khi đi ta quên nhắc nhở các ngươi, mỗi năm vào tháng tám, các cặp đôi chưa kết hôn trong làng chúng ta sẽ trải qua 'huấn luyện' trong ba ngày. Nhập gia tùy tục, đến lúc đó đừng quên đến 'Đại Liễu Thư xã'."

Huấn luyện ba ngày?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!